“Chồng Ngốc, Tao Yêu Mày” là câu chuyện vui, tình cảm được trình bày dưới dạng thơ lục bát rất hay của tác giả Vạn Vương Sầu. Chúc các bạn thư giãn vui vẻ!
Chồng Ngốc, Tao Yêu Mày (P1)
Lướt một hồi vòng quanh ở Facebook
Nó thấy một status bá đạo ghê
“Đứa nào tán đổ tao, tao lạy hết cả nhà nghe”
Cười một cái…nó chề môi “được được”
“Này, con kia” nó thực hiện từng bước
“Sút chết cha giờ” cô bé hồi âm
“Ơ, hung dữ thế hả cái con hâm”
“Mày là ai mà đâm đầu vào thế?”
“Tao muốn cua mày” nó cười ngạo nghễ
“Mày thế nào có chuẩn để tao yêu?”
“Nhà nghèo, xấu trai, chém gió hơi nhiều?”
“Đi chết đi, biến nhanh tao đang bận”
Nhỏ thấy lâu, nó không gửi tin nhắn
Nghĩ thằng kia nó đang giận hay sao
“Ê, thằng quỉ, ở đâu về cho mau”
Nó khoái chí “mày kêu tao chi nhở?”
“Mày giận hả” mặt nhỏ trông hớn hở
“Không, tao bận, đi ngoài” nó trêu đùa
“Sút chết giờ” – “à, tao đau bụng nữa”
“Tao xin lỗi”, không ưa nỗi thằng này
“Ờ, chấp nhận” nó cười ngất cười ngây
“Vậy cho hỏi là mày muốn gì hả”
“Tao muốn tán mày, mày lạy cho hả dạ”
“Vậy tán đi, thời hạn là ba ngày”
Nhỏ thú thật nói chuyện với thằng này
Rất vui vẻ như quên cả trời đất
Nó hỏi tên, địa chỉ mừng ra mặt
Nhà nhỏ này gần sát nhà nó đây.
Xin số nhỏ, nó liền offline ngay
“Chào vợ đẹp” nó nhanh tay mà gửi
“Thằng cha mày” cô bé giận tức tưởi
“Ơ, con điên, mày dám chửi chồng à?”
“Xin lỗi mày, tao chưa quen vậy mà”
“Người ta yêu gọi nhau là chồng vợ”
“Dạ, biết rồi” trong lòng hơi bỡ ngỡ
“Ngoan vậy vợ, tao yêu vợ nhất đời”
“Thằng chồng ngố, mày làm tao mắc cười
Gọi là vợ mà xưng tao mới độc”
“Từ từ nào, chồng mày còn phải học
Nên chưa quen, thông cảm nhé hì hì”
Đọc tin nhắn cô bé cứ cười phì
Thằng khùng này thú vị sao ấy chứ
“Mai rảnh không, mình đi chơi, tao rủ”
“Để tao xem, có gì gọi mày chồng”
“Đi đi mà, năng nỉ đó thật lòng”
Gửi icon mặt long lanh ánh mắt
“Ừ, ngày mai chở vợ, cho chết giấc
Thôi tối rồi, vợ tắt máy ngủ nghe”
Hai tâm hồn, trong giấc ngủ say mê
Rồi ngày mai đường về cùng chung lối
Khi trái tim nhịp đập như đang lỗi
Tình thắm nồng đang chờ đợi kết duyên.
Chồng Ngốc, Tao Yêu Mày (P2)
Tiếng chuông báo, khiến nó thức dậy liền,
Nay hẹn nhỏ đi huyên thuyên trà sữa
Gọi “Vợ yêu”, ôi thôi nó té ngửa
Vì lúc này…nhỏ còn ngủ ngon lành.
“Đợi năm phút, vợ mày cố sẽ nhanh”
Mười phút rồi mà còn chưa gặp mặt
Nhỏ bước ra, hôm nay trông xinh thật
Ngó xung quanh chẳng thấy chồng ngố đâu?
“Alo, chồng mày đang ở nơi nào?”
“Quay lại vợ, tao phía sau mày đó”
Nó bước ra với khuôn mặt rất ngố
“Sao mày lại núp ở sau gốc cây?”
“Có mấy thằng tưởng tao trộm ở đây
Nên nó rượt tao phải tìm chổ trốn
Hì, hôm nay, vợ xinh đẹp thấy ớn”
“Ớn cha mày” cầm tay nó, bước đi.
Nó đạp xe, lâu lâu lại cười phì
Lần đầu tiên biết mùi hương con gái
Đá xoáy nhau, huyên náo không ngần ngại
Gọi vợ chồng nhưng xưng lại “mày tao”
“Nè mày chồng, đi chơi ở chổ nào?”
“Hay đi đến công viên chơi cầu trượt?”
“Lớn vậy rồi vợ nhìn không có được”
“Hay ăn kem đi mày vợ, vậy ha”
Đến quán kem, hai đứa lại bờ-la (bla..bla)
“Vợ ăn gì? Để mà tao còn gọi”
Nhỏ nhéo nó, nhìn nhăn nhó thật tội
“Một kem dâu, chị ơi” mặt làm căng.
“Ơ, sao mày không gọi cho chồng ăn
Em dâu nữa” chị bồi bàn cười khẩy
“Mày gọi vậy người trong này nghe đấy
Rồi cười mình thối mũi thấy không chồng?”
Nó nhìn nhỏ, e thẹn má ừng hồng
Mặt hớn hở: “bộ không được hả vợ?”
“Dạ, đúng rồi” mắt liếc nhìn tên ngố.
Kem vừa đến, hai đứa ngừng chiến tranh.
“Ê, mày vợ, ngoan há miệng cho nhanh”
Nó xúc lấy một muỗng đầy kem lạnh
Đút nhỏ ăn, khiến mọi người bên cạnh
Phải ngưỡng mộ vì hạnh phúc tràn đầy.
“Nè vợ yêu, có thích được mỗi ngày
Đi ăn kem ở nơi này không nhỉ”
“Bộ mày muốn sún răng hả chồng quỷ”
“Ơ sao vợ lại gọi chồng là tao?”
“Xin lỗi chồng, vợ cố gắng lần sau”
“Hì, vợ ngố mày làm tao mắc cỡ”
“Chồng lại thế sao gọi mày với vợ?”
“Chồng cũng vậy, hơi bỡ ngỡ vợ ơi”
Tánh của nó hay trêu chọc giỡn chơi
Khiến cho nhỏ tít mắt cười vui vẻ
Mối tình đẹp dần lớn trong đôi trẻ
Ngày không gần rồi sẽ được bên nhau.
Chồng Ngốc, Tao Yêu Mày (P3 – Hết)
Nó yêu nhỏ chân thành và hết mực
Dù đi làm khổ cực kiếm từng đồng
Lúc sau này, nó có chuyện buồn lòng
Nên tìm đến thử từng dòng khói thuốc.
Khi đi chơi với nhỏ nó ho suốt
“Chồng, mày lại hút thuốc có phải không?”
“Xin lỗi vợ, tao có ít chuyện lòng”
Rồi quay mặt nhìn xa xăm góc khuất
“Nếu một ngày, tao đột nhiên lại mất
Vợ nè, mày có buồn khóc hay không?”
Nhỏ nghe được nước mắt rơi từng dòng
“Tao…không sống được đâu chồng ngổ ngáo”
Nó đau lắm khi thấy nhỏ mếu máo
“Xin lỗi vợ, chồng không nói tào lao”
Chị chủ quán, thấy hai đứa cười chào
“Món cũ nhé” nó – nhỏ đầu cùng gật.
Lại đá xoay, trông chúng hạnh phúc thật
Người xung quanh thấy cười ngất cười ngây
Đời nào có chồng vợ xưng tao mày
Trông ngộ nghĩnh như hai đứa con nít.
Nó đi làm, trốn việc lấy thuốc rít
Mấy hôm nay nó đã hút rất nhiều
Đột nhiên nó chân bước ngã liêu xiêu
Khi tỉnh lại thấy mình trong bệnh viện.
Hỏi bác sĩ nó mới biết một chuyện
Vì lâu nay nó nghiện thuốc hút nhiều
Bị ung thư, vỡ phổi, cấm làm nhiều
Không hút thuốc, cố điều trị sẽ bớt.
Về đến nhà, nó ho hoài không ngớt
Lại thèm thuồng mùi thuốc, nhịn khó khăn
“Vợ, ơi cho chồng hút ngót một lần
Không đụng nữa” mở bao đốt một điếu.
Nhỏ gọi đến, nó bắt máy, nhưng xỉu
Không nói một lời, lòng nhỏ sợ lo
Chạy qua nhà nó, mở cửa bất ngờ
Nó đang nằm, dưới máu tươi vừa ói.
Trái tim nhỏ quặn từng cơn đau nhói,
Ôm nó vào, khóc sướt mướt lay người
Nó vẫn nằm, môi đã tắt nụ cười
Hơi thở yếu khó khăn từng nhịp một.
Bao thuốc lá vừa mới được ai bốc
Điếu thuốc trên tay của nó chưa tàn
Nhỏ vẫn khóc trước cảnh vật ngỡ ngàng
Khi vô tình đọc được trang nhật ký
“Ngày…tháng…năm, hôm nay mình buồn tí,
Gặp con hâm, nên chọc ghẹo nó chơi
Nói chuyện với nó, khiến mình tươi cười,
Ôi mẹ ơi, chắc nó người cõi dưới.
Ngày…tháng…năm, mình quyết tâm đeo đuổi
Vì nó làm mình đuối nước mất rồi
Thật hạnh phúc, khi nhỏ ngố nhận lời
VỢ YÊU HỠI SUỐT ĐỜI CHỈ YÊU VỢ”
Nụ cười và nước mắt, hiện trong nhỏ
“Chồng ngố à, mày tỉnh lại cho tao
Không có mày tao biết sống thế nào
Tao yêu mày, rất nhiều mày có biết?”
….
Nhỏ lê thê, từng bước chân la liệt
Quán kem xưa, bàn cũ, món thân quen
Hai kem dâu, làm sao nhỏ lãng quên
Xúc một muỗng, đưa lên và nhỏ nói
“Ăn đi chồng, không là mày sẽ đói
Ngoan đi nè, há miệng vợ đút nè”
Mọi người xung quanh, không nói chỉ nghe
Lắc đầu nhẹ, lệ rơi vì đồng cảm.
Trong cơn mưa một buổi chiều ảm đạm
Người ta thấy cô gái khoảng đôi mươi
Đã lìa đời, môi nở một nụ cười
Dường như đã thấy điều gì vui vẻ.
“Thằng chồng ngố. Mình lại yêu nhau nhé”
Vạn Vương Sầu