Những bài thơ vui nói về việc chồng ngoại tình, vợ thì lăng nhăng. Thơ vui họa ảnh chế về việc ngoài vợ ngoài chồng trong cuộc sống hôn nhân. Thơ vui nhưng cũng đồng thời phê phán những người có tính trăng hoa…
***Xem thêm: Thơ vui dạy vợ, dạy chồng thiệt là bá đạo & khó đỡ (có ảnh họa)
THƠ VUI: KIẾP ĐÈO BÒNG
Thơ: Hoàng Thanh
Kiếp đào hoa đời trai lắm vợ
Sướng cũng nhiều mà nợ cũng đông
Một tuần sắp xếp chẳng xong
Kẻ lôi người kéo đếm đong từng giờ
Ối giời ơi mệt phờ chết chắc
Mấy bà thường thắc mắc tại sao
Mấy ngày mình mới gặp nhau
Mà sao ông cứ như …rau đã xào
Tôi một thân đêm nào cũng …gặp
Các bà lần lượt dập tẹt ga
Tôi chẳng được nghỉ thay ca
Chẳng ai tiếp sức mới ra thế này
Tuổi đã cao giờ cày chẳng được
Cũng đã nhờ y dược chẳng xong
Vác chày lên cũng như không
Tội cho các bả trông mong mà buồn
Bao vợ xinh về vườn chẳng đặng
Thôi thì đành cố gặng mà lên
Xong rồi hổn hển nằm rên
Mộ bia khắc chữ ghi tên là vừa.
THƠ VUI: THÁM TỬ BỊ CẮM SỪNG
Thơ: Phương Taylor
Theo nghề thám tử đã lâu
Bao nhiêu phi vụ anh thầu đều êm
Nghề anh ngày cũng như đêm
Đeo sau, bám sát phản liền, ứng nhanh
Mục tiêu theo dõi hoàn thành
Có tiền o bế vợ anh ở nhà
Nắng nôi mưa gió thấy bà
Anh vẫn năng động bôn ba với nghề
Hôm nay có mối họ thuê
Anh khăn gói đủ đồ nghề ủ mưu
Chắc chắn phải bắt đứ đừ
Chờ đôi mèo mả say nhừ ta quay
Chủ nhân hứa ta điều này
Làm tốt xong vụ thưởng ngay nhiều tiền
Anh mừng nghĩ đến vợ yêu
Cứ việc mua sắm ta chiều tẹt ga
Ồ la đích ngắm hiện ra
Hai đứa tụi nó đang sà vào nhau
Bây giờ mình bắt đầu quay
Màn hình hiện rõ tụi mày mộng mơ
Anh hồi hộp bỗng mắt..mờ..?
Giây phút chững lại anh đơ cả người
Ủ uôi giống vợ quá trời
Anh soi lại kỹ rụng rời chân tay
Tim đau mề tím quá cay
Cô vợ mất nết vẫn say tình nồng
Còn anh thì như trời trồng
Bị vợ sỏ mũi ôi không..thể ngờ…!?
THƠ VUI: ĐÓNG THUẾ CỘT BUỒM
Thơ: Hồng Nắng
Có anh chàng nọ đào hoa
Một bên là vợ, bên là bồ ngoan
Họ cùng ở một cơ quan
Hè sang nghỉ mát toàn đoàn công ty
Bởi vì có vợ cùng đi
Nên chồng không thể sờ ti được bồ
Bồ ngoan ngồi khóc tồ tồ
Cô đơn đến độ phát rồ vì ai
Buồn tình hát giữa đêm dài
Ngóng về bên nớ xem xài mần răng
“Thuyền ơi có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền”
Anh chàng nghe thấy phát phiền
Rướn sang hát vọng đáp liền có hơn
“Thuyền đây đã dựng cột buồm
Ngặt vì một nỗi đồn tuần bên sông”
Cô bồ hiểu ý não lòng
Quay sang đối tiếp mách chàng lấn sân
“Đồn tuần thì mặc đồn tuần
Đóng thuế một lần rồi nó cho đi”
Chàng trai ngồi khóc tỉ ti
Biết nói điều gì… bổ hiểu anh đây
Đành thôi ngao ngán dãi bày
Vài câu mặn chát mặt mày bí ri
“Vốn liếng anh có ra gì
Nếu mà đóng thuế còn chi cột buồm”
Quay sang thấy vợ đang lườm
Thôi đành nuốt ực kim luồn cho yên.
THƠ VUI: LÒNG CHUNG THỦY
Thơ: Cáo Cứng Cỏi
Một cô giáo đang cười thật tít
Vì mai là quấn quýt người yêu
Gọi cho lớp trưởng nói liều
Ngày mai cô bận quá nhiều cho nên…
Hẹn sẽ đến ngày kia dạy lại
Các học trò thoải mái vui chơi
Học sinh nghe thấy mỉm cười
Vội vàng xin phép có lời với ông…
Ngày mai cháu lại không phải học
Ông hãy cho đến góc công viên
Để xem những con thú hiền
Ông nghe thấy vậy thì liền gật luôn…
Vào phòng bấm số phôn thư kí
Ngày mai anh bận tí việc riêng
Thôi em cầm tạm ít tiền
Đi chơi mua sắm sầu riêng 1 mình…
Không đi với người tình chăn gối
Vô phòng chồng rồi nói như sau
Ngày mai 2 đứa ấy nhau
Cơ quan hết việc còn đâu mà làm…
Anh chồng gọi cho nàng cô giáo
Vợ anh vừa mới bảo ngày mai
Công ty cho nghỉ ra ngoài
Đi chơi thăm lại 1 vài người quen …
Nên là phải hẹn em khi khác
Hôm sau anh sẽ vạc lại mương
Cho em nằm rệp trên giường
Lim Dim lạc đến 1 phương trời tình…
Cô giáo nghe bực mình vô đối
Phải nói là muốn nổi cơn điên
Vào phòng nhấc điện thoại lên
Gọi cho lớp trưởng nói liền như sau…
Mai tất cả bảo nhau đi học
Nếu thiếu ai sẽ chọc tiết luôn
Nghe xong sợ lãi cả vồn
Sáng sau tất cả lon ton tới trường …
THƠ VUI: EM CHẲNG GHEN ĐÂU
Thơ: Lý Bằng Phi
Anh ơi, em chẳng ghen đâu
Vì anh là cả địa cầu của em.
Lâu lâu em kiểm tra xem
Con nào léng phéng, chém đầu nó thôi.
Anh hì, em chẳng ghen ai
Giữ anh giữ cả tương lai chúng mình
Nếu anh có chót si tình
Em đánh từng đứa, chỉ mình anh tha.
Anh à, em hổng ghen đâu
Nhưng anh đừng có đi câu con nào
Bắt được em xé yếm đào
Em cho đầu gấu nó cào mặt ra…
Anh ơi, em chẳng ghen đâu
Giữ anh là để cho sâu luống cày
Anh à, ruộng tốt ít sâu
Sao anh không cấy, lại cày ở đâu.
Anh à, em chẳng ghen đâu../.
THAM GIÀU PHỤ KHÓ
Thơ: Vũ Ngọc Yến Linh
Em ơi em ở đâu rồi
Nón em đang đội sao rơi giữa đường
Tự nhiên trời đất quay cuồng
Anh đang làm cỏ, em chuồn đi đâu?
Mà em chẳng nói một câu
Bỏ anh ở giữa đồng sâu một mình
Hôm qua anh gặp thằng Bình
Về quê chỉ có một mình nó thôi
Nó lái một chiếc xe hơi
Gặp anh nó chẳng một lời hỏi thăm
Cái bản mặt nó hằm hằm
Như thù như oán, chằm chằm nhìn anh
Ngày xưa khi tuổi còn xanh
Anh và nó đã tranh giành với nhau
Nhà nó thì rất là giàu
Nhưng mà học dốt, hỗn hào một cây
Bố em bảo cái thằng này
Gả con cho nó có ngày oan gia
Vì thế anh lấy được đà
Trầu cau dạm hỏi – em là của anh
Nó thua nó tức nên đành
Bỏ đi buôn lậu giờ thành đại gia
Thời gian cứ thế trôi qua
Vợ chồng mình cứ mãi là nhà quê
Dầm sương vẫn khó trăm bề
Dãi nắng mà vẫn lê thê đói nghèo
Em thì chê ỏng chê eo
Thà lấy thằng dốt thoát nghèo cho xong
Văn hay, chữ tốt như ông
Tối ngày cũng chỉ chổng mông lên trời
Anh nghe từng chữ, từng lời
Của em như muối xát nơi tim mình
Nay em chẳng nghĩ chút tình
Quăng cái nón lá rình rình trốn anh
Dưới ruộng cây lúa còn xanh
Chồng con còn đó, em đành bỏ sao?
Em đi không nói lời nào
Còn anh ở lại mà đau trong lòng
Ngày xưa nên vợ nên chồng
Rước dâu ở giữa cánh đồng lúa xanh
Ngày nay em lại bỏ anh
Cũng trên đồng lúa mà đành sao em?
THƠ VUI: KẺ TRĂNG HOA
Thơ: Cố Lên Tôi Ơi
Khai nhanh hỡi kẻ trăng hoa
Bao nhiêu cô gái đã qua tay rồi
Thế sao còn nói yêu tôi
Yêu anh ư, phí cả đời tuổi xuân
Giả danh, giả nghĩa, giả nhân
Hái hoa, đuổi bướm, bao lần giả nai
Anh tưởng tượng anh là ai
Sở khanh, bày đặt con trai chung tình
Lừa những cô gái đẹp xinh
Lừa những cô gái cả tin dại khờ
Với tôi anh đừng có mơ
Và đừng hi vọng bao giờ nhé anh
Khai mau chớ được chối quanh
Tôi bóp một phát tan tành nghe chưa
Từ nay bỏ tật lọc lừa
Sống cho đúng cách để vừa lòng tôi
Con trai sống ở trên đời
Nhớ câu chung thuỷ làm người thiện lương
Con người phải có tình thương
Phẩm giá, trung thực noi gương mà làm
Thấy của lạ đừng có ham
Bún, phở, bánh tráng,.. đừng tham hại mình
Phát đạn này là ân tình
Nếu sau gặp lại phân minh rõ ràng
Nhớ là phải sống đàng hoàng
Nếu không chỉ một phát đoàng là xong
Lời tôi nói anh hiểu không
Nếu tái phạm chẳng khoan hồng nữa đâu.
THƠ VUI: KIẾP ĐA TÌNH
Thơ: Sở Lưu Hương
Hôm qua ngủ với em Đào,
Mà quên ân ái ngọt ngào cùng Hương,
Ừ thì Ngọc rất dễ thương,
Nhưng mà Trang đó khiến tương tư lòng,
Mà sao tim chỉ nhớ Hồng,
Đêm gọi tên Cúc trong mong cô Lài,
Lan nhìn anh rất mê Say,
Nhưng câu tình ái dành ngay bé Thùy,
Nghiện em Vy…như ma túy,
Sao đành bỏ được bé Mi dịu dàng.
Quay qua chỉ thấy em Hằng,
Ước mơ trọn kiếp cùng nàng Diễm Mai.
Ngặt nỗi ba mẹ mối mai,
Cho nàng Quỳnh ý…mà hoài yêu Xuân.
Cuộc đời quả lắm gian truân,
Trái tim này biết vác khuân ai này.
Ba mẹ mắng chửi rất hay,
Yêu thì lòng phải thật ngay với đời,
Nói lời phải giữ lấy lời,
Hứa yêu thì phải một đời lo toan.
Tình yêu-định luật bảo toàn,
Cho đi nhận lại sắc son chung tình.
Đi một ngày…với chính mình,
Đa tình dần mất niềm tin khôn lường.
Yêu ai nghĩ rõ tỏ tường,
Mai sau lại dắt lên phường ly hôn.