Chùm thơ xứ Huế sử dụng từ ngữ địa phương quen thuộc

Chủ đề này Thái sẽ tổng hợp những bài thơ hay viết về xứ Huế nhưng điều đặc biệt là chỉ cập nhật những bài thơ sử dụng nhiều từ ngữ địa phương của vùng đất Thừa Thiên – Huế, như: chi, mô, răng, rứa, tê, chừ, ni, nớ, hỉ, hả,…

Chùm thơ xứ Huế với từ ngữ địa phương quen thuộc

BÀI THƠ: HUẾ CHỪ RĂNG – Thơ: Hạ Nhiên

Huế chừ răng Huế răng chừ rứa Huế
Huế một đời Huế rứa chớ có răng!
Huế thuở mô cũng đó đẹp như trăng
Rằm sáng tỏ qua hàng cau vui lá

Huế đẹp đó của trưa hè dáng mạ
Gánh trên đời nuôi lớn một đàn con
Huế vẫn đó dấu chân mòn chưa mỏi
Của lữ hành thăm lại cảnh núi non

Huế mần răng Huế mần răng rứa Huế?
Dạ quan hoài Huế cất để nơi mô
Huế ngàn năm ngủ vùi trong mưa gió
Bữa cơm* vừng trắng đó của mạ đây

Huế ăn rồi Huế vẫn nhớ mưa bay
Chiều Vọng Cảnh xuôi thuyền qua lấp ló
Đồi Thiên An mây về quanh đây đó
Và Huế vui trọn vẹn với bao ngày!

Chén cơm đó là tình đầy của Huế
Huế ăn rồi thì Huế vẫn Huế thôi
Thời gian đi mưa gió có đắp bồi
Nhưng tình Huế vẫn phù sa bồi đắp

Huế đi mô Ngọ Môn về sẽ gặp
Huế áo dài làm dáng Huế làm thơ
Huế chiều ni Huế đó đứng bơ vơ
Cho ai đó mắt nhìn lòng muốn tỏ…!!!

Thơ Viết Về Huế Với Từ Ngữ Địa Phương #02

BÀI THƠ: HUẾ CHỪ RI – Thơ: Lê Thuấn

Huế chừ ri Huế ri buồn lắm đó
Huế bao ngày vẫn rứa đó Huế ơi
Người mô đi có cất nỗi tiếng cười
Vì nhớ Huế vì Huế hoài trong dạ…

Ừ Huế đẹp với dòng Hương nền nả
Sáng con đò Đập Đá chở mạ qua
Chợ Đông Ba vẫn cười duyên nón lá
Biết nghiêng che khi thả bước Trường Tiền…

Huế chừ ri Huế ri mà da diết
Huế lửng lờ Huế mải miết trầm tư
Phía bên tê đất Quảng đã lên vù
Mà răng Huế mãi phập phù … rệu rã!

Huế chừ ri Huế ngỡ mình anh cả
Nên mãi hoài cứ thong thả rứa thôi
Biết răng không ai cũng thấy bồi hồi
Vì thương Huế mà ngồi đây nhớ Huế!

Huế chừ ri Huế răng hoài như rứa
Giữ dáng thon nhưng Huế phải ngon dòn
Đừng e thẹn hay mãi chờ đưa đón
Huế như ri răng mỏi mòn trông đợi…

Huế chừ ri Huế đang chờ chút mới
Ôi Huế buồn ta nhớ Huế chiều ni!

Thơ Viết Về Huế Với Từ Ngữ Địa Phương #03

MẦN RĂNG RỨA NGƯỜI?!

Chộ lòng nghe lý mười thương
Mưa chiều xứ Huế dòng Hương đợi chờ
Bến tương ai ghép vần thơ
Chất lòng nằng nặng thẩn thờ tơ buông

Ới người bên nớ sao buồn
Mần răng chi lạ chuồn chuồn nó bay
Em về lẳng lặng chàng hay
Tím hồn đại nội rêu đầy lối xưa

Bây chừ chàng cứ cù cưa
Có người dạm hỏi từa lưa cứa lòng
Ngự Bình tròn, méo ngóng trông
Tiếng chuông Thiên Mụ mây vòng vọng đưa

Tóc thề nghiêng cúi dạ, thưa
Răng người đứng thộn sao chưa mở lời
Mưa về gió dắt đi chơi
Cằn nhằn mãi rứa ngọt bùi, đắng cay…

Thơ Viết Về Huế Với Từ Ngữ Địa Phương #04

TỰ TÌNH – Thơ: Lê Hoàng

Trời xứ Huế ..hôm ni răng buồn lạ
Mây đen giăng khắp lối ngã ta về
Bước lang thang trên phố nhỏ buồn ghê
Nhớ ai đó cách sơn khê mấy nhịp. 

Trời xứ Huế …mắt buồn giăng mây tím
Màu nhớ nhung bao kỷ niệm về nhau
Để hôm ni …ai lặng lẽ qua cầu
Vội lạc bước buổi hẹn đầu quên lãng

Chênh chao nhớ một thời trong dĩ vãng
Em mô rồi …mây lơ đãng buồn trôi
Chiếc thuyền xưa chắc đã cập bến rồi
Còn lưu luyến nhau chi người khách lạ.

Trời xứ Huế …đã chuyển sang mùa hạ
Răng vẫn buồn như trút dạ làm mưa
Em bây chừ có nhớ đến người xưa ?
Hay dĩ vãng nhạt nhoà chưa đọng lại.

Bâng khuâng bước đi về trong hoang hoải
Nhặt kiếm tìm.. tình thơ dại miên man
Nhớ về em như ngập sóng vỗ tràn
Vẫn thương lắm.. để muôn ngàn năm đợi.

Thơ Viết Về Huế Với Từ Ngữ Địa Phương #05

MỘT ĐỜI NẶNG NGHĨA – Thơ: Lưu Quốc Trường

Huế bây chừ mưa nhiều hay nắng
Núi Ngự Bình sương trắng chiều ni
Hương Giang con nước mấy thì
Ai về An Cựu ta đi theo cùng

Huế của ta một vùng sơn cước
Mảnh đất nghèo con nước đầy vơi
Nhiều khi hoạn nạn bởi trời
Nhưng con người vẫn ngàn đời yêu thương

Ta xa Huế vấn vương nhớ lắm
Nhớ áo dài tím thắm mộng mơ
Nhớ sao chiếc nón bài thơ
Nhớ câu hò Huế mong chờ thiết tha

Mỗi lần ngắm trăng tà trên phố
Mỗi lần nghe chuông đổ chùa xa
Lòng thầm ta lại hỏi ta
Nhớ thương Huế đó , còn là nhớ ai

Câu hò Huế sao dài đằm thắm
Như nỗi niềm gửi gắm thủy chung
Ta yêu xứ Huế vô cùng
Một đời nặng nghĩa xin đừng quên nhau.

Thơ Viết Về Huế Với Từ Ngữ Địa Phương #06

THƯ VỀ THĂM MẠ – Thơ: Ân Hồ

Con xin gửi mấy lời thăm mạ
Cuối đông rồi lòng dạ ngổn ngang
Phương trời xa thẳm ngút ngàn
Nỗi niềm canh cánh miên man đêm trường

Năm ni Huế chắc buồn mạ hí
Răng mưa hoài mưa hủy như ri
Lại kèm cái rét chi chi
Kéo dai kéo dẳng đợi khi xuân về

Chừ tết cũng cận kề đương tới
Năm cũ lùi năm mới sắp sang
Trời gieo chi cảnh cơ hàn
Mần cho thất bát mùa màng khổ dân

Con ở xa bần thần thúi ruột
Nghe quê nhà não nuột tâm can
Dân mình khốn khó lầm than
Mần răng tết tới hân hoan đón mừng

Nghĩ tới mạ tự dưng nước mắt
Cứ tuôn trào ruột thắt lòng đau
Mạ chừ thêm bạc mái đầu
Khi con cách trở cơ cầu xứ xa

Con mong mạ quê nhà mạnh khỏe
Bên cháu con vui vẻ tuổi già
Mạ ơi đừng quá lo xa
Cứ an nhiên sống rứa là con mong

Năm sắp hết mấy dòng gửi mạ
Từ nơi xa xứ lạ quê người
Con thương mạ lắm mạ ơi
Cho con gửi mạ ngàn lời kính yêu.

Thơ Viết Về Huế Với Từ Ngữ Địa Phương #07
(đang cập nhật..)

Bạn vừa xem qua những bài thơ viết về Huế có sử dụng nhiều từ địa phương rất đặc trưng của xứ Huế. Những sáng tác mới hơn sẽ được Thái Dúi cập nhật thường xuyên. Nếu bạn có những vần thơ về Huế, xin hãy chia sẻ cùng với mọi người bên dưới bình luận bài viết nhé!..

Theo dõi
Thông báo của
guest
6 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Lê Hùng
Lê Hùng
5 năm trước

Tôi yêu xứ Huế quê Tôi ! Yêu nón Bài Thơ, yêu gái Huế cười ! Yêu mái Tóc Thề & áo Dài trắng. Yêu giọng nói nhẹ rứa rứa , răng răng !

Hailua Lamnguoi
Hailua Lamnguoi
5 năm trước

dạ thưa tại bỡi răng trời
ham vui thơ thẫn để người bơ vơ
chừ ni ngóng đợi trông chờ
hồn quê xứ huê bây giờ ra răng

Mai Bích Phan
Mai Bích Phan
5 năm trước

Cái xứ chi mà lạ, nóng thấu trời thấu đất. Leo lên xe chạy vòng vòng hóng mát rồi rẽ vô Sầu Đông ngồi ăn kem . Rứa rồi tự nhiên mưa , mưa cái lạnh nổi da gà liền . Ngồi co ro dưới cái dù nhìn ra sông Hương đèn loè nhoè hắt sáng từ bên ni bên tê bờ , nhìn nước mưa như đùa trên lá cũng thú vị …. Ôi Huế của ta …

Nguyên Jolie
Nguyên Jolie
5 năm trước

HUẾ BÂY CHỪ

Huế bây chừ vẫn cứ Huế ngày xưa
Kinh thành đó dòng sông ừ vẫn đó
ta xuống bến bên em con thuyền nhỏ
Mải chơi trăng rồi lỡ hẹn quên về

Huế bây chừ vẫn rứa nọ mô tê
Mà tiếng dạ vương hoài chân du khách
Mộc mạc lắm mà quá chừng kiêu hãnh
Tiếng mạ tui tui giữ đến muôn đời

Huế bây chừ sông ngọt điệu hò ơi
nhã nhạc quyện thơm hương câu giã gạo
lời xưa củ vọng về nơi sắc áo
ánh mắt ca nhi lấp lánh đèn đăng

Huế bây chừ vẫn đó khói sương giăng
đầy mộng ảo xứ Tràng Tiền Cồn Hến
thấp thoáng bóng những con đò ẩn hiện
Làm tim ta dậy sóng mỗi ban chiều

Huế dịu dàng ơi Huế của tình yêu!
Để mỗi lúc xa răng mà nhớ rứa
còn ở sân ga một lần ta đã hứa
"Dù có đi mô thì cũng chẳng quên về".

Hồ Tịnh Văn
Hồ Tịnh Văn
5 năm trước

YÊU HUẾ
Không hiểu răng, em lại yêu màu tím Huế nhiều như rứa!
Chưa gặp đạ thương, chưa nhìn đạ nhớ!
Cái mảnh đất nhỏ xí mà răng vua chúa bao đời cứ tìm về nơi ni xây dựng lăng tẩm đền đài, chắc là phải có nguyên căn của nó.
Em thích nhất là màu tím Huế, ngày xưa, nự sinh ĐỒNG KHÁNH thương thương, e ấp dạo bước tan trường, giờ vẫn còn đồng vọng trong không gian lộc cộc – tiếng guốc mộc đâu đây.

Chừ về Huế vẫn đậm nét xưa cổ kính, trong thành phố nhỏ êm dịu không tiếng còi xe ồn ả. Con người Huế vẫn nhè nhẹ, từ từ, vẫn còn mang nặng tính gia trưởng, lệ giáo nho gia.

O thích nhất là tiếng Huế!
Ui cha, nói nghe răng mà nhẹ, như quấn lấy hồn người. Ở nơi đây, dòng tộc vua chúa để lại nhiều thế hệ, lưu lại bao đời họ vẫn gìn giữ vèn vẹn nền nếp gia phong. Mội lần nói chuyện với người xứ Huế, tự nhiên thấy tâm hồn mình được thanh lọc nhẹ nhàng hơn.

Và còn một điều rất đặc biệt, đó là hoàng hôn xứ Huế. Mội buổi chiều về ngồi cà phê bờ sông Hương, ngắm hoàng hôn buông xuống, một màu tím bàng bạc bao phủ lấy thành phố cổ kính và thơ mộng như đang đưa con người về với miền cổ tích xa xưa…

Yêu Huế, yêu vô cùng con người xứ Huế!

HỒ TỊNH VĂN

Thu Vũ
Thu Vũ
5 năm trước

NHỚ O XỨ HUẾ
Tôi đứng bên-ni dòng-Sông
Bên-tê Thành-nội ,áo O bay tà
Mưa từ xứ Huế mưa ra
O từ Thành-nội, O ra phố chiều
Sáu nhịp đi,sáu nhịp về
Hương-Giang bến-củ O về nơi mô
Chờ O Tôi biết chi mô
Chừ-O cũng bỏ sang Sông theo đò
Chiều-ni buồn quá Huế- ơi
Nhớ O Đồng-Khánh ,nhớ Trời Đông-Ba.

Scroll to Top