Mời các bạn cùng thư giãn với những bài thơ chế hài hước so sánh dí dỏm giữa Vợ và Bồ dưới đây nhé.
THƠ HÀI HƯỚC VỢ VÀ BỒ
Thơ: Anh Dũng
Vợ thì hiền hậu, đảm đang
Chịu thương, chịu khó dịu dàng nết na
Xinh tươi, thùy mị, hiền hòa
Luôn luôn chu đáo việc nhà chồng con
Tề gia, nội trợ, nấu ngon
Lại là hợp pháp kết hôn đàng hoàng
Thế mà chồng vẫn phũ phàng
Lại đi bồ bịch, tan hoang của nhà
Bồ thì chăm sóc như hoa
Nâng niu, chiều chuộng như là Hoàng Phi
Nhìn vợ, mặt anh lầm lì
Cơm chờ, vợ đợi anh đi không về
Nghe bồ nó nịnh tỉ tê
Nó ngon, nó ngọt lời thề anh quên
Vợ thì đơn lẻ từng đêm
Bồ thì say đắm ở bên từng ngày
Lấy chồng là kiếp đọa đày
Gặp thằng máu gái đắng cay cuộc đời
Vợ con, thì nó buông xuôi
Bạc tiền nó vác đi nuôi người tình
Còn đâu hạnh phúc gia đình
Bỏ đi thì khổ thân mình và con
Ở lại thì cũng héo mòn
Lẽ nào lại phải ký đơn ra tòa
Bao lần nước mắt vỡ òa
Nhìn con mà thấy xót xa cõi lòng
Cạn lời khuyên nhủ với chồng
Thế mà nhận lại” kệ ông im mồm”.
Thì thôi việc đã đau buồn
Theo bồ anh cứ đi luôn chẳng cần
Chúng mình đành phải li thân
Vì anh vô nghĩa, vô tâm, mơ hồ
Cứ đi vui vẻ với bồ
Sau đừng hối hận, cái đồ lăng nhăng
Cuộc sống này rất công bằng
Nhân nào quả ấy nhớ rằng đừng quên
Đi đi, tôi đỡ khổ thêm
Những ngày hạnh phúc ấm êm, hết rồi
Tim đau không nói lên lời…
THƠ VUI: BỒ & VỢ
Thơ: Trần Khanh
Bồ như phở nóng ngày đông,
Vợ như cơm để cạp lồng hôm qua.
Bồ như là ngọc là ngà,
Vợ như bao gạo mà ta mua về.
Bồ như là ánh sao khuê,
Vợ như đom đóm lập loè trong đêm.
Bồ thì lời nói ngọt mềm,
Vợ thì the thé cất lên sáng chiều.
Bồ thì ta quí ta yêu,
Vợ thì nghĩa vụ ít nhiều cho xong.
Bồ thì ta nhớ ta mong,
Vợ thì phải ngủ chung phòng cho yên.
Bồ thì thoải mái tiêu tiền,
Vợ thì dè xẻn vẫn rên hoang tàn.
Bồ sai ta vẫn xuống thang,
Vợ lầm một chút thẳng càng đạp luôn.
Bồ là tất cả thiên đường,
Vợ như lá rụng nắng sương đoạ đày.
Bồ như dù thắm cầm tay,
Vợ là mái lá che ngày chắn đêm.
Đến khi tàn sức hết tiền,
Chỉ còn mỗi vợ ở bên tối ngày!
THƠ VUI VỢ VÀ BỒ
Thơ: Binh Ninh
Bồ thì mặt mũi như hoa
Vợ thì nhìn thấy..bài ca cằn nhằn
Bồ thì như ánh trăng rằm
Xinh tươi mát mẻ ăn nằm mát xoa
Vợ thì nhìn thấy là la
Bài ca muôn thửa như là cái loa
Càng lặn thì nó càng ca
Mà lặn thì nó giống cái loa của đài
Bồ thì được cái chân dài
Ăn chơi nhảy múa gặp ai cũng cười
Nhiều tiền mặt rất là tươi
Vuốt ve chiều chuộng cả người suốt đêm
Tiếng bồ rất nhẹ và êm
Chân tay mềm mại lại thêm khéo mồm
Vợ thì giọng cứ ồm ồm
Quát con mắng chó gọi phôn suốt ngày
Bồ thì chỉ thích mình cày
Ăn chơi hát lượn đêm ngày không tha
Vui thì ta với bồ ta
Buồn về với vợ bài ca muôn đời.
Vợ là cơm nguội anh chê.
Nhưng là bát phở của nhà cạnh bên.
Chuẩn luôn!