Sau những bài thơ viết về tà áo dài Việt Nam, mời các bạn cùng đến với những bài thơ tình viết về áo dài tím. Những vần thơ ca ngợi vẻ đẹp thướt tha, dịu dàng của người phụ nữ trong trang phục áo dài tím.
thơ viết về vẻ đẹp chiếc áo dài tím (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: MÀU SIM NHỚ
Thơ: Phú Sĩ
Anh vẫn nhớ một màu sim tím
Thuở ngày xưa anh mãi đi tìm
Thẹn thùng che lá hoa mềm
Nụ cười duyên dáng con tim nao lòng
Ai đứng lặng trên đồng xanh lúa
Ngẩn ngơ nhìn áo tím mây đùa
Ai ơi người có chồng chưa
Để Qua sang đấy bóng dừa đợi ai
Chân bước mỏi đời trai vạn nẻo
Ngày trở về lối vắng đìu hiu
Em đi theo tiếng mưa chiều
Bỏ Qua ở lại vạn điều nhớ thương
Màu sim nhớ vấn vương một thuở
Bóng người xưa cứ ngỡ trong mơ
Đêm trăng thơ thẩn mong chờ
Bao giờ trở lại trọn lời màu sim.
THƠ ÁO DÀI TÍM: MÀU TÍM ANH YÊU
Thơ: Đức Trung – TĐL
Hoàng hôn tim tím trời chiều
Hoa lan tim tím tình yêu đợi chờ
Đêm về tím những ước mơ
Tím trong nỗi nhớ vô bờ em ơi!
Ai mang áo tím rạng ngời
Sắc màu tím Huế trọn đời thủy chung!
Yêu nhau nỗi nhớ khôn cùng
Dù cho xa cách ngàn trùng không phai.
thơ tình áo dài tím (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: TÌNH THƠ NÀNG ÁO TÍM
Thơ: Phú Sĩ
Sao đành lòng bỏ lại nửa vần thơ
Để một kẻ đợi chờ bao năm tháng
Mùa hạ qua rồi thu vàng lơ đãng
Nửa câu thơ anh đã vứt bên đời
Sao đành lòng để sắc tím đơn côi
Phất phơ bay bồi hồi trong tà áo
Em đứng đó ngắm dạt dào con nước
Chờ thuyền người xuôi ngược mãi nơi đâu
Sao đành lòng cho em giọt lệ sầu
Màu thương nhớ dãi dầu trong sắc tím
Em chờ mãi những bóng chiều ngất lịm
Lá rụng rồi lại hoài niệm thu trôi
Sao đành lòng không thương tiếc anh ơi!
Nàng áo tím phôi pha đời duyên dáng
Ngày trở lại nối vần thơ lãng mạn
Về chốn xưa áo tím đã phai màu…
Tình trở về còn đó giọt mưa đau
Còn không anh một sầu thơ dang dở
Cuộc tình thắm nay nhuốm màu thương nhớ
Biết không anh duyên nợ một kiếp người…
TÀ ÁO TÍM
Tôi gặp lại em cô học trò,
Áo dài tha thướt dáng nàng thơ
Nhìn tôi khẽ nói: Chào thầy giáo
Bỡ ngỡ nhìn em tôi ngẩn ngơ
Nhớ em thuở ấy còn ngây thơ
Ngắm trời ngơ ngác mắt nai tơ
Bao ngày cắp sách đến trường học
Em vẫn hồn nhiên nói vu vơ
Áo trắng trinh nguyên quyện gió sương
Em hay rảo bước trước sân trường
Tóc huyền tha thướt bay trong gió
Tay cầm cặp sách cười dễ thương
Áo trắng năm xưa đã đổi thay
Tôi buồn man mác phút chia tay
Tâm tư ưu ái màu áo mới
Nhìn theo tà áo tím bay bay.
Như hoa mà chẳng phải hoa
Thướt tha dáng liễu kiêu xa ngọc ngà
Nhìn em duyên dáng mượt mà
Một màu tim tím thật là vấn vương..
ÁO DÀI ƠI…!!!
Duyên dáng lắm em _ áo dài ơi..!
Hồn tôi lim chết, ngất ngây rồi
Nét cười tươi thắm, hồng đôi má
Chỉ muốn nói rằng yêu quá thôi…!!!
Mong ước một lần hôn mắt môi
Dù thơ tôi nát rụng tơi bời
Một tấm chân tình, người cô lữ
Em hỡi, em ơi…tình có rơi…
Em chỉ làm ngơ, chả trả lời
Mắt nai lơ đãng nhìn lá rơi
Có biết một người ôm thương nhớ
Sương lạnh chiều đông, sầu lạc rơi…
Tôi biết _ tình tôi mãi lẻ loi
Cung thương, cung nhớ dở dang rồi
Thì thôi em mãi duyên dáng nhé !
Cho mối tình tôi mãi đơn côi…