Những bài thơ viết về phụ nữ tuổi 30. Những vần thơ thể hiện tâm trạng, nỗi niềm của người phụ nữ bước qua tuổi 30. Thơ tự sự về tình yêu và cuộc sống của người phụ nữ tuổi 30 hay và mới nhất.
thơ phụ nữ tuổi 30 (ảnh: internet) |
***Xem thêm: Đàn bà cá tính thì khó lấy chồng? Tản mạn về đàn bà
SAU TUỔI BA MƯƠI
Tác giả: Trúc Thanh
Thể thơ: Cửu ngôn
Em lục tìm gì sau ngưỡng tuổi ba mươi?
Nắm níu thanh xuân trên nụ cười khô khốc
Rao bán vần thơ nhưng đời đâu rảnh đọc
Câu chữ u sầu khóc lóc chuyện thời gian
Cơn gió cuộc đời kiêu hãnh lật từng trang
Hoa tím Păng Xê sắp tàn bên thềm cửa
Em hỏi cành mai xuân này rồi xuân nữa
Đã có bao giờ xuân hứa ở lại đâu?
Giọt đắng lưng tròng dành lại những ngày sau
Khóc tiễn thời xuân đã đi vào yên nghỉ
Qua nẻo chông gai chưa một lần ngã quỵ
Ngước mặt nhìn trời ganh tỵ với gió mây
Em bỗng chết thèm được rày đó mai đây
Một kiếp rong chơi giữa rừng này núi nọ
Kệ dấu thời gian phớt qua đầu ngọn cỏ
Cất giọng ngâm dài nhờ gió thả hồn thơ
Từ thuở u sầu trả lại những giấc mơ
Tự hỏi con tim bao giờ ra khỏi mộng
Sau tuổi ba mươi thiên đường xanh khép cổng
Em bỗng giật mình về cuộc sống mưu sinh.
BƯỚC QUA TUỔI BA MƯƠI
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Thể thơ: Bát ngôn
Người đàn bà bước qua tuổi ba mươi.
Da đã nhăn nụ cười không rạng rỡ.
Nhất là khi đã một lần tan vỡ.
Người xa rồi tình dang dở đắng cay.
Quá ba mươi rồi tóc gió thôi bay.
Tình đằm thắm không còn say nồng nữa.
Không trẻ trung với thân hình bốc lửa.
Chỉ còn dịu dàng chan chứa yêu thương.
Hơn ba mươi đi qua nửa chặng đường.
Đã từng trải bao vấn vương ấp ủ.
Người ta nói là đàn bà đã cũ.
Em cười buồn tự nhủ vẫn còn xuân.
Con tim hồng còn đó mộng ái ân.
Đêm se lạnh vẫn cần người chia sẻ.
Lúc yếu lòng cần bờ vai mạnh mẽ.
Mong một lần có con bế như ai.
Qua ba mươi phía trước vẫn còn dài.
Em mơ về một tương lai tươi sáng.
Giản đơn thôi một ước mong chính đáng.
Muốn có một người làm bạn cùng em.
thơ phụ nữ tuổi 30 hay (ảnh: internet) |
BA MƯƠI TUỔI VẪN CHƯA HẾT DẠI KHỜ
Tác giả: An Nhiên
Thể thơ: Bát ngôn
Mẹ hỏi em : ” Thế bao giờ chịu lớn ?
Ba mươi rồi vẫn nghịch ngợm ham chơi
Chẳng dịu dàng lại ngang ngạnh quá trời
Nói tôi nghe.. bao giờ Cô mới nhớn “
Đứa khờ dại.. nũng nịu rồi cà chớn
Gớm chưa gì Mẹ nạt nộ ghê ha
Chắc lại muốn sớm được gọi bằng bà
Nên sốt ruột mắng vốn à… một tí !
Ừa ! Ba mươi ..em ước mơ gì nhỉ ?
Để nghĩ coi.. dệt mộng mị.. tí nào
Muốn thêm cánh vi vút tận nơi nao
Ngắm ngân hà với ngàn sao lóng lánh
Lặng một mình cóp nhặt muôn niệm ảnh
Níu niềm mơ chạm tay tới cung Hằng
Dệt cho mình bến mộng ánh sao băng
Tìm về lại một thuở hằng ao ước
Muốn níu lại cho thời gian trở ngược
Tìm về mình… để lại được trẻ con
Được khóc cười, được than thở, lẫy hờn
Ba mươi đến.. ước nhiều hơn… nhỏ lại.
(đang cập nhật..)
Em trẻ hoài trong trí nhớ của anh
Như một thủơ ngày xanh ta đi học
Là cô bé hay hờn và hay khóc
Bắt đền khi ướt tóc giọt mưa phùn.
Em dừng lại sau một lần vừa vấp ngã
Mà thời gian cùng kỷ niệm đã chôn vùi
Bỗng hôm nay lòng vương vấn chút bùi ngùi
Trải vần thơ tìm niềm vui trong nỗi nhớ
Trời, 30 tuôi còn quá trẻ , mới đi được 1/3 đoạn đường gian khổ trên cõi tạm này
Sống ở đời ai mà chả mưu sinh
Bất luận là đàn ông đàn bà hay con trẻ
Ghé tuổi ba mươi với dòng đời vội vã
Nhìn lại mình luyến nhớ chuyện ngày qua
Mộng my chi giấc mộng thanh xuân
Cái tuổi xế chiều đã gần bên gõ cửa
Đường đời còn xa sự nghiệp còn dang dở
Biết lựa sao để vẹn một chữ toàn
Rong chơi ư vật chất nỗi niềm
Vẫn thắc mong vào thêm chút nữa
Không lỡ bỏ đoạn đời còn dang dở
Mong nghiệp thành danh toại thắm tình duyên
Đành nhắm mắt nhìn xuân qua bậu cửa
Đời người mình tựa bóng cửa qua mau
Mong gì đâu cho vánh tình nhau
Biết còn nhiều việc nhân duyên bén ngộ
Thì đành hứa chuyện nay mai sáng tỏ
Câu chuyện dài nói mãi hết được đâu
Thì tình đời còn có trước sau
Hẹn ngày nay ngày mai ta làm lại
Cứ lục đi trong tâm tư sót lại
Vệt mực nào bôi xóa mãi chưa phai
Hay đứng nên gạt hết nỗi chông gai
Dựng cờ thằng nhìn tương lai vững tiến
Đừng khóc nữa em ơi u sầu thêm bất tiện
Mới ba mươi tuổi đó vẫn chưa già
Máu đương sôi ta vẫn mộng niềm xa
Sức sống mới thanh xuân ngày dài mãi.
NÍU THỜI GIAN
Năm tháng dần trôi tiếc một thời
Ngoảnh đầu nhìn lại đã ba mươi
Luyến tiếc thời gian đi quá vội
Níu kéo tuổi xuân cũng muộn rồi
Kiêu hãnh một thời xuân sắc thôi
Viễn cảnh vui tươi đóa hoa cười
Lung linh trong ánh xuân khoe sắc
Cành mai hé nụ lúc xuân về
Thời gian sao chớ vội trôi mau
Để nỡ xuân xanh đã nhuộm màu
Phai tàn cùng tháng năm vô vọng
Uổng phí một thời khiến lòng đau
Còn nhớ không em ngày bên nhau
Làn môi tươi thắm đã phai màu
Lắng đọng u sầu hoa úa héo
Ôi tiếc một thời để tim đau.
bài thơ hay ..lức nở.. khát khao..và luyến tiếc..tuổi 30 hãy vô tư vẫn trẻ trung phơi phới những niềm vui.. nhưTT.đươc nhiều người mến mộ. tư hào. đáng yêu…thật hạnh phúc mấy người có đươc..
Tôi đã đến 60 rồi bạn ạ.
Một đời người lắp lửng sắp đi qua. Tôi giựt mình khi nhìn ánh chiều tà.
Và nhận ra thời gian trôi Mau quá.
Mới ngày nào còn nhảy dây đánh đũa. Mới ngày nào còn e ấp lén nhìn mới ngày nào còn dạo phố đêm vui Tim hồi hộp nghe những lời khen tặng.
Còn nhiều nữa nhưng thời gian qua nhanh quá..
Thôi hết rồi tôi đã đến 60….Trúc Thanh ạ bài thơ của bạn làm Tim tôi có cái gì đó nghẹn nghẹn….. Mỗi lần đọc thơ của bạn tôi đều dành chút thời gian để nghiền ngẫm đấy bạn ạ. Chúc bạn sức khỏe bình an và niềm vui mỗi ngày nha bạn…….
Thời buổi bây giờ, ba mươi tuổi việc gì phải lo. An tâm đi Trúc Thanh ơi!
" Đời hoa nở muộn, càng thêm đượm
Vẻ Ngọc màu lên…chẳng chút nhoà"
Có một điều anh không hiểu được là người Việt Nam chúng ta bất luận nam hay nữ, cứ đến ba mươi tuổi là họ nghĩ rằng họ đã quá già rồi…. Hay thiệt, nhưng anh lại nghĩ khác, tuổi ba mươi ở Việt Nam hầu như ít có ai được gọi là trưởng thành…. Hìhì… Ai ghét cũng mặc kệ…. Không quan trọng cho mấy….
Tôi có cảm tưởng em viết cho tuổi 50 hay 60