Tổng hợp những bài thơ hay nói lên nỗi đau của bất kì cuộc chiến tranh phi nghĩa nào, và bên cạnh đó là niềm mơ ước thế giới luôn được hòa bình, phát triển.
BÀI THƠ: DƯ ÂM CUỘC CHIẾN
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Anh về để lại chiến trường
Một phần thân thể máu xương của mình
Bao nhiêu đồng đội hy sinh
Hồn thiêng còn ở anh linh đại ngàn
Một thời bom đạn ầm vang
Bút nghiêng anh xếp hành trang lên đường
Mộng mơ gởi lại quê hương
Đi theo tiếng gọi tiền phương quân hành
Trường Sơn giẫm nát cỏ tranh
Bom cày đạn xới hóa thành hỏa châu
Tuy rằng cuộc chiến qua lâu
Nhưng còn đọng lại muôn màu tang thương
Dư âm chất độc chiến trường
Con anh phải chịu bất thường xác thân
Nỗi đau lớn gấp vạn lần
Khi bao con trẻ dần dần ra đi
Trở trời thân thể đau nhừ
Bấy nhiêu mãnh đạn bao chừ lấy ra !?
Chiến tranh tuy đã lùi xa
Nhưng anh cứ mỗi ngày qua…vẫn còn!
BÀI THƠ: PHÍA SAU CHIẾN TRANH
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chiến tranh đi qua nỗi đau ở lại
Biết bao cảnh đời ngang trái tang thương
Mẹ mất con nơi xa lắm…chiến trường
Vợ mất chồng cả nắm xương cũng mất
Có những người lính không về với đất
Nhưng khổ đau lại chồng chất cả đời
Có người lính mất trí sống chơi vơi
Khi tỉnh ra thì thế thời thay đổi
Biết hỏi ai, ai là người có lỗi
Tất cả sai lầm đều bởi chiến tranh
Các anh hy sinh thân xác tuổi xanh
Cho đất nước nên bức tranh hoàn hảo
Cuộc sống thanh bình no cơm ấm áo
Cho cánh diều mang tiếng sáo bay lên
Các anh hy sinh không đòi hỏi đáp đền
Buông cây súng anh về bên cây lúa
Lăn lộn sớm khuya màu áo xanh cỏ úa
Chẳng quản gì giữa nắng lửa bão giông
Cho lúa thêm xanh bát ngát trên đồng
Cho đất nước cho non sông tươi đẹp.
BÀI THƠ: MƠ ƯỚC THẾ GIỚI KHÔNG CHIẾN TRANH
Tác giả: Nam Phương Nguyễn Thị
Những người lính ngã xuống trong chiến tranh
Những thương binh ….thân thể chẳng vẹn lành
Những người vợ khóc chồng trong giá lạnh
Những trẻ em mồ côi … Bởi chiến tranh
Những nỗi đau do chiến tranh gây ra
Âm thầm … Dai dẳng … Mãi chẳng nhoà
Súng ống , đạn bom hay phóng xạ
Thương thay dị tật trẻ sinh ra
Dẫu cho Da vàng… Da trắng … Da đen
Màu da nào cũng muốn sống êm đềm
Mẹ cha nào cũng mong con lành lặn
Người vợ nào cũng thù ghét chiến tranh
Thế giới Hãy chấm dứt chiến tranh !
Nhân loại sẽ sống trong an lành
Trẻ em vui sống trong hạnh phúc
Trái đất vui tươi ngát màu xanh.
BÀI THƠ: NỖI ĐAU CHIẾN TRANH
Tác giả: Vu Dung
Chiến tranh ác liệt tràn lan
Xung phong nhập ngũ bác làm hải quân
Lên đường để lại mùa xuân
Cùng người vợ trẻ bác thầm yêu thương
Trai thời chiến đẫm phong sương
Chẳng ai được chọn nẻo đường trải hoa
Hai mùa xuân đã trôi qua
Bác đi biền biệt biết là nơi đâu
Tầu không số sóng bạc đầu
Biển khơi giận dữ đục ngầu sóng xô
Chiến tranh chẳng thấy bất ngờ
Bác đi mãi mãi đến giờ vẫn xa
Bác ơi nơi chốn quê nhà
Có người vợ trẻ xót xa âm thầm
Nhìn con nhỏ lệ ướt đầm
Nhận tờ báo tử hương trầm thoảng bay
Cuộc đời thật đã đổi thay
Chiến tranh cướp mất những ngày ấm êm
Đau buồn bà khóc mỗi đêm
Tình yêu cháy bỏng dành riêng tặng chồng
Bao ngày lặng lẽ ngóng trông
Mong con khôn lớn mênh mông mẹ hiền
Nay bà đã về cõi tiên
Nỗi đau đã hết ở trên cõi đời.