Tổng hợp và tuyển chọn những bài thơ chào mừng và kỷ niệm ngày thành lập quân đội nhân dân Việt Nam 22/12 hay và ý nghĩa nhất.
“..Vì Tổ quốc vững tâm người lính, lúc gian nan không tính mất còn. Hiểm nguy vẫn một lòng son, Vì dân, vì Nước vẫn còn hi sinh.
Xin đồng đội thấu tình, đạt lí, Vững niềm tin vào trí của mình. Xua đi buồn, bực… đón vinh, vui ngày thống nhất chúng mình có nhau.” (Ho Nhu)
|
Thơ kỷ niệm ngày 22-12 (ảnh: internet) |
BÀI THƠ CHÀO MỪNG NGÀY 22-12
Thơ: Trần So
Mừng ngày quốc phòng toàn dân
Mừng ngày thành lập của quân đội mình
Quân đội cụ Hồ Chí Minh
Những người gìn giữ hoà bình tự do
Biển đông sóng lớn, gió to
Vẫn chắc tay súng giữ cho vững bền
Quân tướng từ dưới lên trên
Một lòng, một dạ không quên lời thề
Giữ từng tấc đất miền quê
Tuổi xanh không tiếc, chẳng nề gian nan
Khó khăn dù vẫn muôn vàn
Đoàn quân vẫn bước, vẫn vang quân hành
Quân- Dân như bức tường thành
Việt Nam đất nước xứng danh Anh Hùng./.
BÀI THƠ: TỰ HÀO
Thơ: Ho Nhu
Truyền thống Quân đội nhân dân
Mỗi năm chỉ đến một lần hiển nhiên
Cờ hoa rực sắc ba miền
Nhớ về một thuở ghi tên đời mình
Trãi bao mất mát, hi sinh
Bảy mốt năm, vẫn trọn tình nước non
“Trăm năm bia đá thì mòn”
Vẫn mong truyền thống vẹn tròn ngàn năm.
Đời người như kiếp phận con tằm
Nuôi tình nhả nghĩa vun chăm lòng người
Dù cho thịt nát xương rơi
Bấy nhiêu năm vẫn rạng ngời chữ NHÂN…
BÀI THƠ: ANH LÀ LÍNH
Thơ: Nguyễn Thị Tuyết
Rồi một ngày tôi bước vào quân ngũ
Khi tuổi đời chưa đủ nghĩ suy
Xa quê hương xa bạn xa bè
Và cô bé chung vách nhà bên xóm
Ba tháng quân trường luyện rèn đời lính
Khi thao trường lúc vượt núi băng sông
Khi nửa đêm trống giục tấn công
Chưa kịp ngủ trời vừa hừng sáng
Những đêm trăng nhớ bè nhớ bạn
Gió biên thùy thổi tạt làn da
Ngẫm quê hương giặc cướp trường sa
Càng cố gắng dặn lòng không rơi lệ
Bạn với lính điếu thuốc vừa cháy dở
Không cà phê không gái đẹp gợi tình
Những khi buồn khi nhớ người yêu
Ba lô lộn viết vội vàng mấy chữ
Đời của lính biết bao là gian khổ
Vẫn lạc quan mỗi độ xuân về
Quê còn nghèo thương những trẻ thơ
Nguyện cố gắp góp công vì tổ Quốc.
BÀI THƠ: KÍ ỨC ĐỜI LÍNH
Thơ: Ho Nhu
Tuổi mười bảy lên đường đi đánh giặc
Gác bút nghiên, xa miền Bắc quê nhà
Chí nam nhi gian khó quyết xông pha
Tâm thanh thản, lòng hướng ra phía trước
Buổi chiến tranh chẳng ai so mất được
Dẫu hi sinh chẳng cần thước đo lòng
Trước đói, no, sống cam khổ thanh trong
Đạn quân thù cũng không hòng xao động
Vì Tổ quốc, vì Lạc – Hồng nòi giống
Mặc riêng tư nhiều ước mộng tương lai
Ác liệt, hi sinh chẳng nhụt chí trai
Luôn xông tới hát vang bài quyết thắng
Biền biệt bao năm thời gian đằng đẵng
Bức thư tình cũng hiếm, vắng… rồi không
Nhật kí mang… có ép cánh hoa hồng
Nên nỗi nhớ cứ bềnh bồng hư ảo…
Rồi một ngày nhận tin nhà thông báo
Xé cháy lòng như cuồng bão băng qua
Mẹ đi rồi… còn đơn độc mình cha
Nén đau thương đẩy tuôn ra đầu súng…
Tháng năm trôi một lòng ghi thờ phụng
Tổ quốc, gia đình, giữ đúng nhân văn
Cảnh trái ngang kèm theo những nhọc nhằn
Kéo theo cả những trở trăn được mất…
Mấy chục năm vẫn gửi lòng chân thật
Chẳng so bì bao tổn thất hi sinh
Thuận lợi, khó khăn âu cũng tại số mình
Cả đời lính vẫn chung tình sau trước…
BÀI THƠ: TRÁI TIM NGƯỜI LÍNH
Thơ: Vũ Dung
Chẳng hiểu từ bao giờ em yêu lính
Yêu bước chân dũng mãnh lúc hành quân
Yêu màu áo xanh dân dã thật gần
Yêu bài hát ” Khúc quân hành” Sôi nổi
Anh yêu em bằng trái tim nóng hổi
Trái tim người lính rất đỗi dịu dàng
Dòng máu nóng trong huyết quản anh mang
Của ông cha bao đời vẫn cuộn chảy
Lũ giặc đến tình yêu thành lửa cháy
Thiêu đốt kẻ thù giành lại giang san
Đời lính chiến chẳng biết sợ nguy nan
Bạn với cây với muôn ngàn sóng gió
Giữa khó khăn tình yêu càng sáng tỏ
Bao nhớ thương gửi theo gió theo mây
Tổ quốc còn tình yêu mãi còn đây
Tim người lính lồng bóng hình đất nước.
THƠ 22/12: NGÀY CỦA LÍNH
Thơ: Triệu Phú Tình
Có một ngày rất ý nghĩa với tôi
Ngày quân đội ra đời trong bom đạn
Ngày tôi khóc mẹ lại cười thỏa mãn
Thằng lính quèn nhào nặn mãi mới ra
Năm nay tròn ba mươi tám mùa hoa
Cũng đủ ngấm thế nào là chất lính
Nét giản dị ăn sâu vào cái tính
Những khó khăn kiên định ắt vượt qua
Phải biết nhìn về một hướng thật xa
Phía đối nghịch chính là thù cướp nước
Lính bộ đội luôn làm sau tính trước
Quyết tâm rồi vững bước mạnh tiến lên
Đã hòa bình dựng kinh tế lâu bền
Cùng góp sức tạo nên rồng đất Việt
Theo kế tục trang sử ông cha viết
Những hy sinh không tiếc bản thân mình
Luôn sẵn sàng tay súng nghiệp nhà binh
Tập rèn luyện giữ yên bình tổ quốc
Vì kẻ địch vẫn lăm le xâm lược
Cảnh giác cao mới được lính ta ơi
Lính cụ hồ niềm kiêu hãnh rạng ngời
Dân yêu quý và đời đời vẫn nhớ
Ngày quân đội thành lập luôn nhắc nhở
Ngày hai hai tháng chạp ở lòng dân.
THƠ NGÀY 22-12: MÀU XANH ÁO LÍNH
Thơ: Lãng Du Khách
Áo của lính màu xanh sức sống
Yêu hoà bình xua mộng binh đao
Khen ai thiết kế ngọt ngào
Như là kêu gọi yêu sao thanh bình.
Anh khoác áo mới tinh ra trận
Gọi thiết tha gay cấn hãy dừng
Để cho Mẹ khỏi lệ rưng
Vợ không quả phụ con đừng mất cha.
Người ta cõi ta bà đã khổ
Sao lỡ còn đào mộ chôn nhau
Đừng làm sức sống phai màu
Gieo mầm tội ác thương đau muôn nhà.
Thông điệp áo mang ta sức trẻ
Bảo vệ nhà mãi sẽ bình yên
Vui trong ánh mắt mẹ hiền
Đời không tiếng súng thần tiên hoà bình.
Màu xanh gọi mưu sinh hữu nghị
Cùng kết giao tri kỷ yêu thương
Mong đời trong cõi vô thường
Không còn cái cảnh thịt xương điêu tàn !
THƠ NGÀY 22-12: CÁC ANH LÀ NGƯỜI CHIẾN THẮNG
Thơ: Chử Văn Hòa
Quân xâm lược làm sao hiểu nổi
Người Việt Nam rất đỗi tự hào
Ấm trong hai tiếng đồng bào
Thủy chung son sắt thắm bao nghĩa tình
Khi giặc đến dân mình cầm súng
Làm chiến binh đánh chúng đầu hàng
Lời thề diệt hết sói lang
Giữ yên bờ cõi bản làng nuớc non
Anh bộ đội sắt son ngời sáng
Bác dắt dìu với Đảng quang vinh
Chiến tranh dân, lính là mình
Áo màu xanh đượm mối tình quân dân
Lý tưởng sống tương thân tương ái
Lấy tự do vững trãi làm nền
Đọc lập tự chủ không quên
Nắm chắc tay súng đứng trên đầu thù
Biển hải đảo lời ru của mẹ
Giữ yên bình con nhé con ơi
Tuổi trẻ con hãy nhớ lời
Sẵn sàng bảo vệ biển trời quê huơng.
THƠ CHÚC MỪNG NGÀY 22/12
Thơ: Hà Thu
Xin gởi đến những người chiến sĩ
Lời chân thành yêu quý thân thương
Ngày đêm bền bỉ kiên cường
Đối mặt chiến trường sanh tử hiểm nguy
Trong thời chiến trường kỳ gian khó
Máu các anh tô đỏ ngọn cờ
Giữ nền độc lập nguyên sơ
Niềm tin thống nhất cõi bờ vẻ vang
Nay hải đảo lại càng nguy hiểm
Bọn giặc tàu lấn chiếm tràn qua
Ngày đêm canh giữ biển nhà
Giữ yên bờ cõi hồng hoa rạng ngời
Xin viết tặng đôi lời KÍNH CHÚC
Quân đội ta ngày được vững vàng
Chúc mừng chiến sĩ võ trang
Tay súng sẵn sàng hạnh phúc vui tươi.
THƠ 22-12: CHUYỆN THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Hạnh Ngọc
Đến ngày này tôi được kể cho nghe
Chuyện lúc trước: cuộc chiến tranh bắt buộc
Lớp lớp thanh niên ùn ùn tiến bước
Ra chiến trường với nhiệt huyết tràn căng
Chuyện kể lại rằng ngày ấy các anh
Xếp bút nghiên, xa mẹ hiền, em dại
Xa người yêu, bỏ việc làm hiện tại
Đi lên đường tròn nghĩa vụ người trai…
Những cuộc hành quân nối tiếp tháng ngày
Qua biên giới đến kampongcham, Xiemriep
Nơi kampongthoom, phnongpenh ác liệt
Anh vẫn vững lòng với trọng trách được giao
Nơi chiến trường nhiều lắm những gian lao
Lửa đạn, mưa bom dội ào trước mặt
Đôi nắm lương khô, nước bình, cơm vắt
Sốt rét rừng, mưa, nắng đến rồi đi…
Giây phút yên bình anh vẫn mãi khắc ghi
Cảnh giặc đốt, cướp, giết người dân vô tội
Những trẻ thơ ngây chưa từng biết nói
Những mẹ già hiền hậu khóc biệt ly…
Trong cuộc giao tranh anh chẳng ngại gì
Bờ sinh, tử không làm nao núng chí
Các anh ra đi vì non sông yêu quí
Mang lại hoà bình hạnh phúc vạn dân mong.