Những bài thơ viết để nhớ về cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

Tổng hợp những bài thơ hay viết về cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Những bài thơ này được người hâm mộ viết để ca ngợi và tưởng nhớ về người nhạc sĩ tài hoa mang tên Trịnh Công Sơn.

Những bài thơ viết để nhớ về cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

BÀI THƠ: NHỚ TRỊNH CÔNG SƠN

Thơ: Ngữ Lê

Làng Minh Hương đất Thừa Thiên Huế
Tổng Vĩnh Tri một dãi Hương Trà
Nơi đây đất tổ quê cha
Sơn tên cha đặt họ là Trịnh công
Người nghệ sĩ tài hoa xứ Huế
Cũng một thời dạy học Lâm Đồng
Xa quê dạ nhớ lòng trông
Vẫn luôn nhớ Huế mà không tỏ bày
Có người nói nhạc anh không Huế
Nhưng thật lòng Huế vẫn trong anh
Mỗi bài dấu ấn ngày xanh
Vẫn mang dấu Huế trong anh dạt dào
Anh đã mất nhưng hồn còn sống mãi
Góp cho đời tác phẩm ngày sau
Hồn thơ hồn nhạc hồn tranh
Vẫn còn sống mãi non xanh suối nguồn.

THƠ LỤC BÁT NHỮNG CA KHÚC TRỊNH CÔNG SƠN

Thơ: Phong Trần

Tình sầu Hạ trắng Phôi pha
Tình xa Biển nhớ Ru ta ngậm ngùi
Diễm xưa Như cánh vạc bay
Bốn mùa thay lá Như chim ưu phiền
Em đi bỏ lại con đường
Hoa vàng mấy độ Bên đời quạnh hiu
Mưa hồng Giọt lệ thiên thu
Bay đi thầm lặng Đóa hoa vô thường
Nguyệt ca Như một vết thương
Ngày về Tình nhớ Khói trời mênh mông
Ru em từng ngón xuân nồng
Vàng phai trước ngõ Dấu chân địa đàng
Này em có nhớ Ru tình
Rừng xưa đã khép Gọi tên bốn mùa
Tạ ơn Xin trả nợ người
Bến sông Biển sáng Tuổi đời mênh mông
Phúc âm buồn Nắng thủy tinh
Một lần thoáng có Níu tay nghìn trùng
Ướt mi Chuyện đóa quỳnh hương
Vết lăn trầm Vẫn có em bên đời
Vườn xưa Rơi lệ ru người
Tuổi đá buồn Trong nỗi đau tình cờ
Ngẫu nhiên Một cõi đi về
Lời thiên thu gọi Biết đâu cội nguồn
Ru em cúi xuống thật gần
Hai mươi mùa nắng lạ Từng ngày qua
Môi hồng đào Hoa xuân ca
Tình yêu tìm thấy Cho đời chút ơn
Quỳnh hương Nghe tiếng muôn trùng
Lời buồn thánh Như một lời chia tay
Cát bụi Lặng lẽ nơi nầy
Tưởng rắng đã quên Tình xót xa vừa
Cuối cùng cho một tình yêu
Ru đời đã mất Cũng sẽ chìm trôi.

BÀI THƠ: NHỚ TRỊNH

Thơ: Phong Phạm Thị

Hôm nay nhớ ngày Anh mất
Bâng khuâng nhớ lắm, Trịnh ơi
Có một vì sao đã rơi
Vẹt ngang bầu trời phút chốc
Anh nghiêng xuống đời khó nhọc
Cỏ cây hoa lá reo cười
Xôn xao khúc nhạc lòng người
Mênh mang tình ca bất diệt
Ca từ sao mà da diết
Nôn nao tiếng vọng du ca
Hồn thơ lay động nhập nhòa
Âm vang cung đàn, nhịp phách
Ngậm ngùi không lời hờn trách
Thế gian bạc nghĩa vô tình
Tình Anh sáng tỏa lung linh
Mặc đời bạc đen, dâu bể
Anh ôm mối sầu nhân thế
Bi thương một kiếp phù sinh
Dặn lòng hãy cứ đinh ninh
Tôi ơi, xin đừng tuyệt vọng
Biết bao tháng ngày trông ngóng
Cô đơn, mỏi mệt, đợi chờ
Bao người tình đẹp như mơ
Cứ bỏ ra đi biền biệt
Anh mang nỗi niềm tha thiết
Đi về một nơi rất xa
Để lại nỗi nhớ bao la
Một trời nôn nao tiếng nhạc…
Nghêu ngao ôm đàn tôi hát
Bài ca Anh hát năm nào
Lắng trong âm điệu ngọt ngào
Tình Anh vọng về se sắt
Câu hát vương buồn lên mắt
Nhớ Anh, nhớ quá, Trịnh ơi
Nhạc sĩ tài hoa một thời
Nén hương thay lời muốn nói!…

BÀI THƠ: CON ĐƯỜNG TRỊNH CÔNG SƠN

Thơ: Nguyễn Mận

Có con đường giữa thủ đô Hà Nội,
Mang tên ông- người nhạc sĩ tài hoa
Trịnh Công Sơn- cái tên thật mượt mà,
Như núi như sông ngàn năm vọng mãi.
Một con người ngỡ như trong huyền thoại,
Mỗi ca từ bao trăn trở đầy vơi,
Trịnh Công Sơn gắn trọn cả cuộc đời,
Với âm nhạc uyên thâm đầy độ lượng.
Lúc lời hát ngân nga đầy vui sướng
Lúc trầm tư trắc ẩn vướng mây chiều,
“Đừng tuyệt vọng” đời bay bổng con diều,
“Em là tôi và tôi cũng là em…”
Thơ hay viết về Trịnh Công Sơn

BÀI THƠ: YÊN PHẬN MỘT ĐỜI NGƯỜI

Thơ: Mai Quỳnh

“Rừng xưa đã khép” từ lâu
Thân anh “Cát bụi” dãi dầu nắng mưa
Con đường “Cỏ xót xa đưa”
“Bên đời hiu quạnh” cho vừa lòng em
“Mưa hồng” rơi nhẹ bên thềm
“Tình yêu tìm thấy” lại thêm nỗi sầu
Cớ sao “Còn mãi tìm nhau”
“Môi hồng đào” khép nhạc câu chung tình
Mơ chi chút “Nắng thủy tinh”
“Hoa vàng mấy độ” tiễn mình chia tay
“Ru đời đi nhé” đêm nay
Cho anh “Lặng lẽ nơi này” cô đơn
“Tình xa” thôi chớ dỗi hờn
Cho yên phận “Tuổi đá buồn” ngàn năm.
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Scroll to Top