Những bài thơ tình Đêm Mùa Đông buồn hay nhất

Tổng hợp những bài thơ tình đêm mùa Đông buồn hay và mới nhất.
Những vần thơ tình đêm đông buồn bã, nhớ nhung, và cả những giây phút ấm áp bên người mình yêu trong không gian lạnh giá của mùa Đông.

  1. Mặt Trời Đêm Đông – Thơ: Nguyễn Đình Huân
  2. Trăng Đêm Đông – Thơ: Hương Nguyễn Thu
  3. Đêm Hoài Niệm – Thơ: Diệp Ly
  4. Đêm Mơ Hoang – Thơ: Diệp Ly
  5. Đông Nhớ Anh! – Thơ: Diệp Ly
  6. Thao Thức Đêm Đông – Thơ: Diệp Ly
  7. Lặng Lẽ Đêm Đông – Thơ: Diệp Ly
  8. Khúc Dạ Đêm – Thơ: Violet Hoa
  9. Mộng Vỡ – Thơ: Diệp Ly
  10. Khắc Khoải Đêm Đông – Thơ: Diệp Ly
  11. Đêm Đông – Thơ: Khách Du Lãng
  12. Tâm Sự Đêm Đông – Thơ: Diệp Ly
  13. Đêm Đông Trời Trở Gió – Thơ: Nguyễn Đình Huân
  14. Giấc Ngủ Đêm Đông – Thơ: Mạc Phương
  15. Đêm Đông Giá Lạnh – Thơ: Nguyễn Đình Huân
  16. Gặp Nàng Đêm Đông – Thơ: Nguyễn Đình Huân
  17. Dạ Khúc Đêm Đông – Thơ: Nguyễn Hưng
  18. Thế Thôi Nhé – Thơ: Minh Ngọc
  19. Đêm Mưa Mùa Đông – Thơ: Hương Vang
  20. Nàng Và Đêm Đông – Thơ: Hoàng Thanh Hương
  21. đang cập nhật..

Những bài thơ tình Đêm Mùa Đông buồn hay nhất

#01.

MẶT TRỜI ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Nguyễn Đình Huân

Em cuộn mình giấu nỗi nhớ vào đêm
Nhớ nụ hôn nhớ môi mềm dịu ngọt
Nhớ mối tình đầu nửa đời chua xót
Gió đông về em giấu giọt đắng cay

Chắc giờ này anh ngon giấc ngủ say
Có biết chăng em nơi này lạnh lắm
Nỗi cô đơn hắt hiu trong đêm vắng
Đôi mắt nhạt nhoà thức trắng đêm thâu

Người xưa ơi người đang ở nơi đâu
Em nơi đây ôm nỗi sầu hoang lạnh
Đêm mùa đông không có anh bên cạnh
Đời có còn gì bất hạnh hơn chưa

Ngoài mái hiên trời lất phất cơn mưa
Chiếc giường đôi vẫn còn thừa một chỗ
Đêm từng đêm em gửi vào trong gió
Tình nồng nàn và nỗi nhớ chênh chao

Mong anh về cho thỏa nỗi khát khao
Em không còn phải nghẹn ngào băng giá
Đối với em anh luôn là tất cả
Anh là mặt trời mùa hạ đêm đông.

thơ tình sầu đêm đông

#02.

TRĂNG ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Hương Nguyễn Thu

Những cơn gió lạnh đầu đông
Cuốn trôi đi chút nắng hồng cuối thu
Bầu trời chẳng chút âm u
Gió lay khe khẽ hương thu ngút ngàn

Đêm đông ngồi ngắm trăng vàng
Ngêu ngao hát khúc ca vang mái đình
Không gian hiu hắt lặng thinh
Ánh trăng chiếu sáng in hình bóng quen

Từng đợt gió thổi vai mềm
Tung bay mái tóc trước thềm đung đưa
Khẽ rùng mình mảnh áo thưa
Vang lên trong gió đu đưa lá vàng

Như bản nhạc giữa đêm hoang
Ru nàng thơ dưới trăng vàng lả lơi
Trên không trung giữa mây trời
Dưới là đất nước rạng ngời trong đêm.


#03.

ĐÊM HOÀI NIỆM – Thơ: Diệp Ly

Đêm lặng lẽ lạnh len từng góc nhỏ
Đông giăng sầu cho làn gió mồ côi
Đếm nhớ thương trong canh vắng chơi vơi
Người xa khuất trang thư đời trống vắng.

Gom tâm sự bằng tâm tư trĩu nặng
Gửi về người thầm lặng một tình yêu
Bước độc hành trên lối nhỏ cô liêu
Lòng hoài vọng cánh diều vừa băng mất.

Đỉnh mùa đông bao khối sầu chồng chất
Người xa người day dứt vạn niềm đau
Nhạn lạc bầy xao xác giữa trời cao
Tiếng thạch sùng đem nghẹn ngào tắc lưỡi.

Còn gì không khi ước thề dang dở
Lục bình trôi trăn trở cả dòng sông
Dư ảnh buồn theo sương khói mênh mông
Mùa ân ái nghẹn lòng hoa trái đắng.

Nước thời gian nhuộm tình đời bạc trắng
Đêm hắt hiu sâu lắng mảnh tình si
Gửi nửa hồn dõi theo bước người đi
Nửa còn lại thầm thì bao tiếc nuối.

thơ đêm đông thao thức

#04.

ĐÊM MƠ HOANG – Thơ: Diệp Ly

Hơi sương lạnh gió lùa từng góc tối
Đêm chông chênh lạc lối giữa cơn mơ
Đi về đâu cũng nuối tiếc ngẩn ngơ
Thiên đường cũ xác xơ mùa trái đắng.

Chân lê bước dốc tình trường hoang vắng
Mùa theo mùa bạc trắng chuỗi ngày xanh
Ta nằm nghe chiếc lá khóc trên cành
Từng kỷ niệm mong manh miền nhung nhớ.

Đông buốt giá lạnh len vào nhịp thở
Tiếng vạc sành nức nở vọng thê lương
Người xa người tan vỡ một trời thương
Tràn mắt lệ khói sương mờ nhân ảnh.

Đêm mơ hoang thấm tình đời đơn lạnh
Bước độc hành cô quạnh nỗi niềm riêng
Gánh thương sầu trĩu nặng chữ nợ duyên
Con thuyền lạc bến muộn phiền day dứt.

Đêm lặng lẽ cùng đất trời thao thức
Gió chở sầu cao ngất đỉnh mùa đông
Ảo ảnh nào như sương khói mênh mông
Ôm kỷ niệm nghe mộng lòng vỡ vụn.


#05.

ĐÔNG NHỚ ANH! – Thơ: Diệp Ly

Đêm đông lạnh bóng trăng mờ giăng trắng
Đêm cô đơn thầm lặng ánh sao rơi
Em nơi này thương nhớ lắm anh ơi
Ôm ảo ảnh cùng đất trời thao thức.

Ở nơi đó chắc cũng đang mùa bấc
Xót xa lòng ai khoác áo cho anh
Cây trơ cành hoa lá hết màu xanh
Buồn đơn lạnh mong manh từng cơn gió.

Em muốn gửi ngàn yêu thương về đó
Thắp lửa hồng bằng màu đỏ tim yêu
Sưởi tình anh đêm hoang vắng cô liêu
Ủ hồn anh bằng vạn điều chưa nói.

Đêm vẫn lạnh đời vẫn loang bóng tối
Em vẫn mang tiếc nuối cuộc tình xa
Sương mù giăng kỷ niệm khó phai nhòa
Lòng hoài vọng người xa về chốn cũ.

thơ đêm đông cô đơn

#06.

THAO THỨC ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Diệp Ly

Cơn gió lạnh nhẹ len vào song cửa
Một mảnh tình trăn trở giữa đêm đông
Bao nhớ thương đan chặt cả cõi lòng
Người yêu dấu hoài mênh mông xa vắng.

Ngày không anh ngày buồn không ánh nắng
Đêm không anh đem trắng lệ trào tuôn
Thiếu tơ duyên hai đứa chẳng chung đường
Để năm tháng sầu vương màu ly biệt.

Gửi vào đông một mối tình tha thiết
Từng lời thơ da diết nỗi tương tư
Đợi chờ nhau tìm hạnh phúc trong mơ
Rồi tỉnh giấc thẫn thờ bao nuối tiếc.

Biển mênh mông cánh buồm trên sóng biếc
Đi về đâu mải miết giữa trùng khơi
Bến âm thầm gậm nhấm nỗi đơn côi
Đêm đông lạnh chơi vơi vùng kỷ niệm.


#07.

LẶNG LẼ ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Diệp Ly

Đêm lặng lẽ một mình trên nẻo tối
Giữa đông buồn lạc lối mảnh tình riêng
Gánh sầu thương trĩu nặng nỗi ưu phiền
Từng ảo ảnh truân chuyên miền nhung nhớ.

Hai lối mộng hai mảnh tình dang dở
Một niềm đau rạn vỡ cả con tim
Hồn đi hoang khi làn gió qua thềm
Vầng trăng vỡ trời đêm buồn trống vắng.

Nghe bi thương tiếng côn trùng gọi bạn
Nhạn lạc bầy xao xác cuối trời xa
Dư hương xưa đẫm lệ máu nhạt nhòa
Dòng ký ức vỡ òa trong nuối tiếc.

Đêm chông chênh giấc mộng tình ly biệt
Đoạn đường trần da diết khối tương tư
Một trời sầu phủ kín những trang thơ
Đêm lặng lẽ đợi chờ trong vô vọng.

thơ đêm đông buồn

#08.

KHÚC DẠ ĐÊM – Thơ: Violet Hoa

Em muốn gửi nụ hôn nồng ấm áp
Tới bên anh cùng thắp sáng nụ yêu
Tan vào nhau ta dệt khúc tình phiêu
Trao hơi ấm bao điều ta thủ thỉ….

Đêm khuya khoắt tiếng côn trùng rên rỉ
Hòa giấc say mộng mị với màn đêm
Gió mùa sang xào xạc rắc bên thềm
Sương lấp loáng êm đềm trăng thanh vắng

Anh có hay trong lòng buông nốt lặng
Nỗi tủi hờn mặn đắng ghép thành thơ
Người nơi xa sao mãi cứ hững hờ
Miền dấu ái dâng bờ môi khao khát

Em nhờ gió trao nụ hôn lên mắt
Để anh yêu khép chặt nét mi ngoan
Mơ về em ươm giấc mộng nồng nàn
Cùng phiêu lãng ngập tràn trong hương ái…


#09.

MỘNG VỠ – Thơ: Diệp Ly

Em vẫn tưởng cứ mơ là sẽ đẹp
Mỗi đêm về mi khép nẻo đợi trông
Lối mộng quen đếm bước giữa mênh mông
Làn tóc rối bềnh bồng bờ vai nhỏ

Giấc mơ tan như sương trên lối cỏ
Đông hững hờ làn gió cũng mồ côi
Hương tình nồng phút chốc hóa xa xôi
Nhòa mắt lệ tan rồi bao kỷ niệm.

Mộng bình yên giá băng chiều mây tím
Thuở yêu đầu tìm kiếm giữa đêm hoang
Luyến lưu nhiều thì cũng lỡ ly tan
Lời thơ cũ bẽ bàng trong nuối tiếc.

Em cứ tưởng tình vẫn còn tha thiết
Gom yêu thương da diết gửi về xa
Ngược lối mùa ký ức đã phôi pha
Đêm trăng vỡ ngày hoa tàn rã cánh.

Xếp hành trang nặng oằn bao dư ảnh
Soi gương đời lành lạnh những tàn phai
Xin một lần trả hết nợ trót vay
Rồi lặng lẽ thả mây về cùng gió.

Thiên đường yêu một thời nằm yên đó
Mộng vỡ rồi vàng võ khỏang trời xưa
Vô thường như chuyện sớm nắng chiều mưa
Hoàng hôn xuống giao mùa tình phai sắc.

Những bài thơ tình đêm mùa Đông hay nhất

#10.

KHẮC KHOẢI ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Diệp Ly

Từng cơn bấc lạc loài bên hiên vắng
Đông buông mành đêm trắng lạnh chơi vơi
Ngọn sầu đâu hoa tím ngã nghiêng rơi
Nghe nuối tiếc rã rời trong tiếc nuối.

Từ độ ấy đường đời chia hai lối
Gánh thương sầu còm cõi góc thời gian
Lời từ ly nghèn nghẹn nỗi trái ngang
Thương câu hát dở dang tình mới đẹp

Độc hành bước lối mòn sao chật hẹp
Tìm cho mình hồ điệp giấc uyên ương
Mộng úa tàn mắt lệ mãi còn vương
Môi mặn đắng đoạn trường hồn day dứt.

Cung ai oán tơ lòng nay đã đứt
Khắc khoải sầu thao thức giữa đêm đông
Thiên đường yêu ngày đó hóa hư không
Chỉ còn lại bão giông tràn biển nhớ.

Bôi xóa hết dư âm tình một thuở
Đợi sang mùa gột rửa bụi trần ai
Tìm bóng hình khóc mướn với thương vay
Đông buốt giá đọa đày câu duyên số.

Ngàn ký ức vùi sâu vào đáy mộ
Ta với người tao ngộ chỉ đêm mơ..


#11.

ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Khách Du Lãng

Đêm đông lạnh chìm sâu buốt giá
Chút hương tình hối hả em trao
Men say ân ái ngọt ngào
Xua tan giá lạnh xiết bao mặn nồng .

Chẳng còn sợ mùa đông băng tuyết
Trước ái tình quá tuyệt em ơi
Ngấm men chẳng thốt lên lời
Đắm chìm khát vọng lả lơi ru tình .

Con tim cứ rung rinh cháy bỏng
Khắp thân mình sức nóng tỏa lan
Dịu êm môi ấm nồng nàn
Hai thân quyện một chảy tan nhũn mềm .

Hương vị đó muốn thêm mãi mãi
Lãng quên đời nếm trải phong ba
Cảm ơn thân thể ngọc ngà
Tặng ta giây phút thăng hoa ĐÔNG VỀ!

ảnh công viên đêm mùa đông

#12.

TÂM SỰ ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Diệp Ly

Một vì sao trong bóng tối lung linh
Như mắt ai rưng rưng dòng lệ đắng
Giữa trời đông cõi lòng nghe trống vắng
Đêm mịt mờ thầm lặng chỉ mình ta.

Bao nhớ thương nặng trĩu gửi người xa
Một hình bóng bôn ba ngoài sương gió
Chắc nơi đó mùa đông giờ chạm ngõ
Từng canh dài làn gió buốt lòng ai.

Duyên muộn màng tình lỡ dỡ lầm sai
Thu rời rã sương phai từng sợi tóc
Bước độc hành đoạn đường trần gai góc
Gánh sầu thương lăn lóc tháng năm dài.

Đêm nơi này lành lạnh áng mây bay
Lệ sao đẫm đôi vai gầy bé nhỏ
Ánh đèn khuya hắt hiu loang bóng đỏ
Mảnh hình hài vò võ ngóng trời xa.

Tuổi xuân hồng cứ mải miết trôi qua
Cũng đôi lúc xót xa vì tiếc nuối
Lòng thế nhân có bao nhiêu dời đổi
Tim nguyện thề chung lối đến ngàn sau.

Đông trở mình làn gió bấc xôn xao
Cho con tim dâng trào bao nỗi nhớ
Hai niềm riêng ở hai đầu cách trở
Viết đôi dòng tâm sự gửi người thương.

Đêm lạnh đông buồn…đêm nhòa nhạt khói sương.


#13.

ĐÊM ĐÔNG TRỜI TRỞ GIÓ – Thơ: Nguyễn Đình Huân

Ở nơi đây đêm nay trời trở gió.
Đông đến rồi biết anh có về không.
Em chẳng sợ đâu cái rét mùa đông.
Mà chỉ sợ ai đem lòng thay đổi.

Đứng tựa cửa em mong chờ mỗi tối.
Nghe con thạnh sùng tắc lưỡi nhớ thương.
Anh đi xa em phai nhạt má hường.
Mùa đông về thêm vấn vương nỗi nhớ.

Ta đã bên nhau mùa đông năm đó.
Mình nắm tay đi ngược gió dưới mưa.
Gió bấc mưa phùn anh vẫn đón đưa.
Em hạnh phúc suốt mấy mùa đông giá.

Mình chia tay nhau trong chiều mùa hạ.
Hẹn ngày về khi mùa lá vàng rơi.
Cùng se duyên chúng mình sẽ nên đôi.
Và chung sống trong cuộc đời hạnh phúc.

Nhưng ước mơ không biến thành hiện thực.
Tình chỉ còn trong ký ức mà thôi.
Anh không về bỏ em với đơn côi.
Lòng tê buốt khi ngoài trời giá lạnh.

ảnh ngôi nhà đêm đông

#14.

GIẤC NGỦ ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Mạc Phương

Đêm đông lạnh em viết tiếp vần thơ.
Những tâm tư em gửi vào trang giấy.
Vẫn nồng nàn trao anh như ngày ấy.
Ấm tâm hồn bao nỗi nhớ trùng vây.

Trời trở gió mưa lắc rắc hàng cây.
Rét co ro nửa cuộc đời rồi đấy.
Bao nhớ thương ngọt ngào sao vẫn vậy.
Qua thời gian nét mực chẳng phôi phai.

Em mãi ước được dựa vào bờ vai.
Để cùng anh qua chiều dài nỗi nhớ
Lắng tai nghe con tim trong nhịp thở.
Đập rộn ràng náo nức những yêu thương.

Giấc ngủ đông lạnh lẽo cả con đường.
Ở nơi ấy có mơ về chốn cũ.
Bức tâm thư bao lời em nhắn nhủ.
Ngủ đi anh giấc mộng sẽ bên em.

Anh có nghe mưa tý tách rơi thềm.
Có ngỡ như em về đang mở cửa.
Dang vòng tay ôm anh thêm lần nữa.
Ngỏ một lời ấm cả giấc ngủ đông.


#15.

ĐÊM ĐÔNG GIÁ LẠNH – Thơ: Nguyễn Đình Huân

Chợt giật minh tỉnh dậy giữa đêm đông.
Một mình cô đơn căn phòng trống vắng.
Đông đã về nghe trong lòng cay đắng.
Người xa rồi em nằm ngóng tình xưa.

Thu đi rồi cánh nhạn cũng dần thưa.
Gió bấc về hằng đêm lùa khung cửa.
Anh ra đi đã mang theo ngọn lửa.
Bỏ mặc em băng giá giữa dòng đời.

Ở nơi nào phương trời đó xa xôi.
Có khi mô anh bồi hồi thương nhớ.
Cô bé dễ thương mùa đông năm đó.
Nụ hôn đầu ai đã ngỏ lời yêu.

Giữa mùa đông mà chẳng thấy cô liêu.
Không thấy lạnh dù gió chiều buốt giá.
Ngọn lửa hồng trong tim anh lan tỏa.
Sưởi hồn em…em nhớ quá anh ơi.

Em nhớ anh mà chẳng nói lên lời.
Chỉ mong có anh bên đời mãi mãi.
Cho tâm hồn em không còn hoang hoải.
Mỗi độ đông về hoa cải vàng bông.

ảnh trăng mùa đông

#16.

GẶP NÀNG ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Nguyễn Đình Huân

Đêm qua ta đã gặp nàng.
Trong đêm đông vắng rót tràn rượu cay.
Bóng nàng nằm ở trong chai.
Hay trong đáy cốc, cả hai cùng cười.

Nàng trong đáy cốc thật tươi.
Ta uống cho cạn tìm người, thấy đâu.
Thôi ta cứ uống giải sầu.
Thấy bóng em đó, tìm đâu trang đài.

Ơ kìa nàng ở trong chai.
Anh rót cho hết, ra ngoài với anh.
Thương em lắm, bỏ sao đành.
Em nằm trong đó tóc xanh, môi mềm.

Rót rồi ta lại rót thêm.
Tới khi trăng khuyết bên thềm nhạt phai.
Cạn rồi, đã thấy đáy chai.
Mà sao chẳng thấy bóng ai hỡi nàng.

Sao ta lại thấy mơ màng.
Rượu cay đã hết, bóng nàng nơi đâu.
Uống xong chẳng bớt nỗi sầu.
Nàng ơi! Nàng hỡi! Đi đâu hỡi nàng.


#17.

DẠ KHÚC ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Nguyễn Hưng

Lối sang mùa bàn chân đã chạm đông
Từng tán lá gồng mình trong gió bấc
Con phố nhỏ co mình run lập cập
Hơi ấm nào dìu giấc ngủ đêm nay ?

Mùa đông về cần lắm một vòng tay
Xua giá buốt những ngày đông đơn lạnh
Ước bây giờ có em về bên cạnh
Sưởi ấm lòng cô quạnh sẽ vụt tan.

Ở ngoài trời cơn gió đến than van
Nghe đâu đây tiếng đàn như ai oán
Rượu hết rồi sao nỗi niềm chưa cạn ?
Ngập khung trời ngàn vạn đoá sầu bi.

Tình đã tan tiếc nuối nữa làm chi ?
Ái ân đã một đi không trở lại
Đông lại về cõi lòng thêm hoang hoải
Dõi nắng hồng xa ngái biết nơi nao ?

Xin từ đây vĩnh biệt những ngọt ngào
Mặc giá băng ngập vào con tim giá
Xót xa mình bỗng thành kẻ xa lạ
Còn ai chờ bản dạ khúc đêm đông.

Xin vĩnh biệt một thuở ấy ấm nồng
Trĩu phím đàn chất chồng bao nỗi nhớ
Biết về đâu khi cuộc tình dang dở
Dẫu còn yêu hết nợ cũng phải đành.

ảnh đêm mùa đông đẹp

#18.

THẾ THÔI NHÉ – Thơ: Minh Ngọc

Đêm đông lạnh giật mình ta tỉnh giấc
Lục tìm về miền ký ức thời gian
Sao chỉ thấy toàn đau thương nghẹn nấc
Chẳng mấy khi có giây phút nồng nàn.

Một đoạn đường đầy gian nan thử thách
Làm chúng mình phải xa cách đôi nơi
Người đi rồi ta không lời oán trách
Chỉ nghĩ rằng…đó phận hẩm,duyên ôi.

Tự nhủ mình…thôi đừng nên so sánh
Vì cuộc đời…đâu thể tránh…khổ đau
Tỉnh lại đi…đừng để con sóng đánh
Mà trôi về một bến…gánh u sầu

Người cứ đi…vì còn đâu chung mãi
Và thời gian không quay lại bao giờ
Dần quên thôi sẽ chẳng còn ngang trái
Bởi cuộc đời nào có phải là thơ.

Thế thôi nhé…chẳng dại khờ thêm nữa
Chúc nơi kia…ai luôn nở nụ cười
Trả nhau về như chưa từng hẹn hứa
Thời gian làm vết cứa sẽ liền thôi!


#19.

ĐÊM MƯA MÙA ĐÔNG – Thơ: Hương Vang

Đêm buông xuống khoảng trời đông tĩnh lặng
Em ngồi buồn trong đêm vắng cô đơn
Nhìn mưa rơi như đang muốn dỗi hờn
Giơ tay gảy lên phím đờn buồn tẻ

Từng cơn gió đang luồn song thật khẽ
Thổi vào lòng những kẻ sống đơn côi
Mưa lạnh lùng hay nước mắt em rơi
Ngấm ướt cả những lời thơ em viết

Thấm vào lòng khiến em thêm mỏi mệt
Thấy rã rời làm chết nửa hồn hoang
Thả hồn theo gió núi với mây ngàn
Tìm nỗi nhớ trong không gian buồn tẻ

Từng giọt mưa vẫn âm thầm lặng lẽ
Rớt bên đời rất nhẹ giữa khoảng không
Mưa ngoài hiên hay bão tố trong lòng
Mà lại thấy ước mong vòng tay ấm

Trời đêm nay mưa buồn rơi nhiều lắm
Mưa lạnh lùng mưa đã thấm vào tim
Từng giọt sầu giọt nhớ cứ dày thêm
Cho thổn thức một nỗi niềm băng giá

Mưa cứ rơi rơi hoài trên phiến lá
Mưa dỗi hờn làm tơi tả nhành hoa
Mưa cứ rơi cho mắt ướt lệ nhòa
Mưa dạo mãi khúc ca buồn ai oán.

ảnh đêm trăng tròn mùa đông

#20.

NÀNG VÀ ĐÊM ĐÔNG – Thơ: Hoàng Thanh Hương

Buốt giá đông về lạnh rét căm
Trăng buồn nhung nhớ sáng đêm rằm
Mây mờ tinh nghịch che Hằng đẹp
Một nét trăng xinh mệt mỏi nằm

Đêm tĩnh mịch buồn khắc khoải mong
Gối chăn lạnh ghẻ buốt trong lòng
Sương sa rải trắng đêm sầu mộng
Trống vắng một mình não dạ trong

Tích tắc đồng hồ điểm đếm canh
Đóa quỳnh cũng lẻ chỉ đơn cành
Thơm hương chi nữa quỳnh nồng thắm
Đêm lạnh mong rằng sớm tàn nhanh.

(đang cập nhật..)

Các bạn vừa xem qua chùm thơ đêm mùa đông với nhiều nỗi niềm và tâm sự được chia sẻ trên Thái Dúi Blog. Những cảm xúc của các bạn về chủ đề Đêm Mùa Đông xin hãy chia sẻ cùng Thái và mọi người ở phần bình luận bên dưới nhé!..

Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Comment
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Liên Vũ
Liên Vũ
6 năm trước

ĐÊM HOANG VU !!

Đêm đông
Sương phủ ngoài hiên
Cô phòng lạnh lẽo,
Đêm triền miên đêm
Gió say,
Khật khưỡng bên thềm
Giật mình tỉnh giấc,
Chăn mền tuột rơi.
Vẳng nghe
Như tiếng người ơi !
Lẫn vào tiếng gió
Lòng vơi vợi lòng
Đêm chìm
Trong cõi thinh không
Giơ tay chạm phải
Nỗi lòng tương tư.
Đêm buồn…
Là đêm hoang vu
Gió say, gió thổi…ù ù bên song…

LV đêm đầu đông

Scroll to Top