Tuyển chọn những bài thơ tình hay viết về những ngày cuối của tháng 4. Những nỗi nhớ, cảm xúc buồn vui về tình yêu đôi lứa khi tháng 4 sắp rời xa để đón chào tháng 5 trở về.
BÀI THƠ: MỘT NỮA BƠ VƠ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Cuối tháng tư rồi anh đã biết chưa
Những cơn gió sắp giao mùa anh ạ
Lác đác rơi cơn mưa đầu mùa hạ
Giọt mưa buồn xuyên kẽ lá cành cong
Mùa hè đến rồi anh có về không
Cây phượng già đã ra bông rực rỡ
Tiếng ve sầu như những lời than thở
Nỉ non buồn khóc thương nhớ người xưa
Nhớ một thời hai đứa đứng trú mưa
Anh che cho em gió lùa nước tạt
Mưa ướt hết rồi mà anh thấy mát
Ngước mắt nhìn lòng dào dạt yêu thương
Chia tay em anh từ giã mái trường
Bỏ lại nơi đây vấn vương nhung nhớ
Hẹn ngày về mình nên duyên chồng vợ
Hai phương trời nay kẻ ở người đi
Anh nhớ không buổi chiều ấy chia ly
Chắc anh đã quên những gì đã hứa
Vui bên người anh sẽ không về nữa
Nơi quê nhà có một nửa bơ vơ.
BÀI THƠ: NGÀY THÁNG KHÔNG QUÊN
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mới đó mà đã tới cuối tháng tư
Mùa hạ đến xin tạ từ xuân nhé
Hoa loa kèn trắng tinh vừa mới hé
Cánh phượng hồng trong gió khẽ đong đưa
Bằng lăng tím báo hiệu đã giao mùa
Trời lác đác cơn mưa đầu mùa hạ
Phố cũ chiều nay vừa quen vừa lạ
Tiếng ve sầu xuyên kẽ lá râm ran
Bên ly cà phê nghe cảm xúc ngập tràn
Từng giọt đắng cứ hoà tan nỗi nhớ
Ta bên nhau những chiều hè năm đó
Ngoài trời mưa trong quán nhỏ ven đường
Nắm tay nhau ngắm giọt nhớ giọt thương
Mưa tí tách dạ vấn vương hai đứa
Hai trái tim yêu cháy lên ngọn lửa
Ta trao nhau những lời hứa ngọt ngào
Nụ hôn đầu đời cháy bỏng khát khao
Giờ tất cả đã đi vào dĩ vãng
Mối tình ngày xưa ngây thơ lãng mạn
Kỷ niệm buồn những ngày tháng không quên.
CUỐI THÁNG TƯ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Gió về đâu khi đã cuối tháng tư.
Hè mới sang mà mùa thu chưa tới.
Xuân qua sông bàn chân trần bước vội.
Hạ nồng nàn tiếng ve gọi bằng lăng.
Trên đồng quê lúa đã trổ đòng đòng.
Trong sân trường cánh phượng hồng thắm đỏ.
Bằng lăng tím màu đong đưa trong gió.
Đưa ta quay về ngày đó bên nhau.
Em mười lăm anh mười bảy tuổi đầu.
Ta vô tư chưa biết sầu biết nhớ.
Tâm hồn em trắng trong như cuốn vở.
Nắm tay lần đầu mắc cỡ tim rung.
Má đỏ hồng đôi mắt biếc rưng rưng.
Em e thẹn ngập ngừng không dám nói.
Và từ đó mình bên nhau sớm tối.
Bỗng một ngày em từ chối tình anh.
Khi về thăm hàng cau vẫn biếc xanh.
Con chim khuyên đậu trên cành vẫn hót.
Không gặp em cơn mưa buồn bất chợt.
Tiếng ve sầu nghe chua xót trách ai.
CUỐI THÁNG TƯ
Thơ: Sen Hồng
Cuối tháng tư rồi anh có biết hay không
Miền quê em bao cánh đồng đầy lúa
Nắng chói chang ve vội về thắp lữa
Báo hiệu mùa màng, hạ đã xốn xang
Nhặt cánh hoa, em đã ép vội vàng
Nhớ một thời dưới trường làng phượng vĩ
Bây giờ xa chỉ còn là bút kí
Ve rộn ràng ầm ĩ tiếng nhạc chuông
Chia tay nhau ta giã biệt mái trường
Bỏ lại đây vấn vương nhiều kỷ niệm
Giờ mỗi nơi trên đường đời phù phiếm
Nỉ non buồn lưu luyến chút ngày xưa
Cuối tháng tư, bất chợt những cơn mưa
Xua cái nóng đưa về cơn gió mát
Anh giờ đâu nơi phương trời phiêu bạt
Nước mắt ròng hát Lưu Bút Ngày Xanh
Nhớ nhung nhiều kỉ niệm em và anh
Đẹp như tranh của một thời áo trắng
Nhớ về anh lòng chợt buồn xa vắng
Nên dặn lòng viết tình CUỐI THÁNG TƯ.