Tổng hợp những bài thơ hay viết về nỗi nhớ Sài Gòn mến thương. Những bài thơ tâm trạng nói lên nỗi nhớ hướng về Sài Gòn phố của người viễn xứ.
BÀI THƠ: SÀI GÒN VÀ NỖI NHỚ
Tác giả: Sinh Hoàng
Tạm biệt Sài Gòn ta vào miền cát nắng
Nỗi nhớ em mỗi bước mãi giăng hàng
Nhớ Sài Gòn cơn mưa chiều bất chợt
Bay bay qua đẫm ướt áo em xanh
Nhớ Sài Gòn nhớ đôi mắt long lanh
Chợt nhìn anh thẹn thùng em khẽ nói
Anh anh ơi đường đời muôn vạn lối !
Đừng bao giờ anh nhé nói xa nhau
Nhớ Sài Gòn lá me bay trên đầu
Đậu trên tóc em lung linh trong nắng
Anh yêu em, yêu em nhiều lắm
Nắng Sài Gòn sóng sánh giọt yêu thương
Sài Gòn ơi! Tạm biệt nhé lên đường
Đời sương gió trót vương thân lữ thứ
Nhớ Sài Gòn dẫu ngày mai, quá khứ
Sài Gòn và em nỗi nhớ muôn đời.
BÀI THƠ: SÀI GÒN TRONG NỖI NHỚ
Tác giả: Phạm Văn
Sài Gòn chợt nắng chợt mưa
Gió đung đưa rớt câu thơ giữa hè
Tuổi đời thổn thức lắng nghe
Tiếng thời gian bước mà se sắt lòng
Sài Gòn thả nỗi hoài mong
Ngóng người xa xứ sao không thấy về
Sài Gòn chìm đắm đêm hè
Từng con hẻm nhỏ đèn le lói buồn
Người đi có nhớ Sài Gòn
Quán hàng khuya lắc hãy còn đợi nhau
Sài Gòn có trước có sau
Người xưa có thấu không mau trở về
Sài Gòn chợt phố chợt quê
Câu thơ lục bát gieo về phương xa.
BÀI THƠ: SÀI GÒN MƯA NẮNG
Thơ: Nguyễn Nhật
Sài Gòn vẫn hết mưa rồi lại nắng
Ghế công viên tựa ngắm lá vàng bay
Ngả nghiêng rơi để sợi nắng thêm gầy
Từng cánh mỏng chao xa chiều lộng gió
Trên phố cũ âm vang đều nhịp gõ
Đếm thời gian lẳng lặng bước chân quen
Xuống hoàng hôn lộng lẫy những hoa đèn
Nghe văng vẳng bản tình ca nức nở
Trong quán nhỏ nhạc buồn như gợi nhớ
Giữa Sài Gòn đứng ngắm giọt mưa rơi
Để sông mưa uốn lượn tận phương trời
Mang bóng dáng người yêu xa khuất mãi
Em rời bước bỏ Sài Gòn ở lại
Với những chiều hò hẹn thả tình bay
Thoảng mùi hương của mái tóc ai dài
Làm Hoa cỏ nép mình không dám ngẩng
Đêm thác loạn Sài Gòn sao trống vắng
Tiếng cười ai khúc khích dậy trời yêu
Thiếu người xưa nên góc phố tiêu điều
Cành phượng rũ đong đưa buồn héo hắt
Sài Gòn hỡi đến bao giờ gặp mặt
Kỷ niệm xưa len lén gọi hồn tôi
Nỗi khát khao như thúc giục bồi hồi
Để mưa nắng Sài Gòn luôn bất chợt !