Tổng hợp những bài thơ hay viết về quê hương Ninh Bình yêu thương. Những bài thơ thể hiện tình cảm của những người con sinh ra và lớn lên ở Ninh Bình. Bên cạnh đó là tình yêu đôi lứa gắn liền với vùng đất này.
thơ hay viết về Ninh Bình (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: NINH BÌNH QUÊ MẸ
Thơ: Hạnh Elip
Lời chào đón khắp miền đất nước
Về Ninh Bình sơn cước cỏ lau
Xưa kia Bộ Lĩnh đứng đầu
Dẹp mười hai xứ hát câu an bình
Chùa Bái Đính tâm linh rộng mở
Chốn phương xa cách trở ngại chi
Đồng tâm hướng phật độ trì
Mang niềm an lạc những khi dối lòng.
Cùng vẻ đẹp ẩn trong đất mẹ
Đã mội thời tuổi trẻ vang danh
Cố đô vững trãi gọi thành
Núi cao giếng ngọc trong xanh nước thần
Tiếng thôn nữ nghe gần xao xuyến
Vang vọng đâu một chuyến ngao du
Êm đềm trăng rọi sương mù
Lá vàng rơi nhẹ mùa thu đã từng
Nhịp chân bước hãy dừng bến nhỏ
Chốn cảnh quang mây gió đón chào
Câu yêu, lời nhắn gửi trao
Một lần hãy thử bước vào chốn đây.!!
THƠ TÌNH NINH BÌNH QUÊ TA
Thơ: Tuấn Nguyễn
Cùng Em về với Ninh Bình
Tràng An sơn thủy hữu tình làm sao
Hoa Lư thành cũ năm nào
Vua Đinh còn đó, áo bào còn đây
Cùng lên Bái Đính chắp tay
Tiếng chuông chùa vọng theo mây về trời
Qua đèo Ba Dội nhớ người
Hồn thơ còn mãi cho đời hoan ca
Ai về Phát Diệm quê Ta
Thăm nhà thờ đá thánh ca dặt dìu
Nắng xanh ngọn núi Cánh Diều
Nước Non, Non nước bao điều ước mong
Thuyền ơi! Có nhớ Hoàng Long
Sông quê chảy mãi xanh trong một đời
Cúc Phương rừng thắm, hoa tươi
Ninh Bình như gọi, như mời bốn phương.
nhà thờ Đá Phát Diệm – Ninh Bình (ảnh: internet) |
VỀ VỚI NINH BÌNH QUÊ EM
Thơ: Hoa Đồng Nội
Mời anh về với Ninh Bình quê em
Thăm lau bãi, núi quèn Vua tập trận
Dẫu cuộc sống với cuồng quay tất bật
Nhưng tình người chân thật mến thương nhau
Núi xanh màu ru tình đẹp ngàn lau
Tràng An lượn muôn màu khoe sắc thắm
Quê em đẹp phong cảnh hiền hòa lắm
Mời anh về cùng ngắm cảnh quê hương
Dắt tay anh soải bước dưới nắng hường
Thăm Tam Cốc lạc đường lên tiên cảnh
Chùa Bích Động hùng vĩ một bức ảnh
Mời anh về vai sánh bước bên nhau
Bái Đính chùa cảnh đẹp đến ngàn sau
Anh về nhé ta nguyện cầu hạnh phúc
Hào quang phật niệm cầu như dục thúc
La Hán trải dài tượng đúc đồng ngàn cân
Ngắm hoàng hôn vang vọng tiếng chuông ngân
Cây cầu Ngói trong ngần dòng nước mát
Màn đêm buông ta ngồi nghe biển hát
Cói rì rào tiếng nhạc nhẹ du dương
Mời anh về đây Ninh Bình quê hương
Nghe hát Xẩm thân thương mà nhớ mãi
Một lần đến anh hoài mong trở lại
Đất Ninh Bình đẹp mãi trái tim em.
ĐÂY LÀ QUÊ EM NINH BÌNH
Thơ của Ngốc
Ngồi đây Ngốc nói cho nghe
Quê hương Ngốc đó anh về hay không
Lúa ngô dải khắp ruộng đồng
Rì rào gió thổi rặng thông đồi chè!
Anh còn nấn ná điều chi
Đến thăm một chuyến sẽ mê không chừng
Bao la đồi núi điệp trùng
Non xanh nước biếc hòa cùng gió mây!
Cảnh tiên chỉ có nơi này
Xin mời hãy ghé đến đây một lần
Mình cùng thăm động Tràng An
Thăm chùa Bái Đính kỳ quan tuyệt vời!
Dẫn anh dạo khắp muôn nơi
Chèo thuyền vãng cảnh anh thời thích luôn
Đãi anh những đặc sản ngon
Này là Ốc Đá lên non bắt về!
Rau rừng dân rã đồng quê
Món Ngon tuyệt nhất Thịt Dê mắm gừng
Còn đây Mắm Tép thơm lừng
Cốm Xanh nổi tiếng khắp vùng gần xa!
Quê em cảnh sắc hiền hòa
Chứa chan tình cảm đậm đà chất quê
Mai này người có rời đi
Trong tim biết có những gì luyến lưu!
Đêm hè ngồi ngắm trăng treo
Quê hương Ngốc đó nếu yêu thì về !!
chùa Bích Động – Ninh Bình (ảnh: internet) |
NINH BÌNH EM ĐỢI
Thơ: Violet Hoa
Mời anh ghé NINH BÌNH quê em nhé
Ngắm dòng VÂN lặng lẽ uốn mình trôi
Núi THÚY nghiêng soi đáy nước in trời
Ca khúc ấy(*) ngàn đời còn vang mãi
Quê em đó bóng cờ lau đọng lại
Hồn VUA ĐINH vọng mãi CỐ ĐÔ XƯA
Vẫn vẹn nguyên trong di tích, đền chùa
Hào hùng lắm như vừa nghe tin thắng…
Quê em đẹp bởi có nhiều danh thắng
Những ngôi đền yên lặng rất uy nghiêm
BÁI ĐÍNH đây nổi tiếng khắp trăm miền
HOÀNG LONG uốn núi liền sông một dải
NHÀ THỜ ĐÁ tiếng chuông chiều vang mãi
Thánh ca còn đọng lại khúc du dương
Nắm tay nhau cùng bước dưới giáo đường
Thề trước Chúa yêu thương mình trao trọn…
VỀ QUÊ EM NHÉ
Thơ: Violet Hoa
Anh có về Ninh Bình với em không
Dòng sông ấy núi lồng in đáy nước
Yêu biết mấy những con thuyền xuôi ngược
Bên mái tranh lời hẹn ước mặn nồng
Chiều đã về khói lan tỏa tầng không
Từng phiến đá tím loang hồn quê mẹ
Cơn gió thoảng khiến chiều rơi thật khẽ
Một mình em lặng lẽ ngóng tin anh…
Về đi anh chiều quê mẹ ngọt lành
Bên bếp lửa bữa cơm canh chờ đợi
Em nhớ mãi vị nồng hương nếp mới
Mắm tép đồng ghém gói chút tình quê…
Quê hương thơ mộng quá em!
Thơ hay lắm, giúp người đọc hiểu thêm về mảnh đất cố đô Ninh Bình!
"Theo em anh thì về…"
Về miền quê có non xanh nước biếc
Về nơi ấy có tình yêu tha thiết
Đã bao ngày da diết nỗi nhớ mong.
Về quê em có dòng nước xanh trong
Với Tràng An núi lồng in đáy nước
Về với em mang theo lời hẹn ước
Đã bao năm nay mới được thỏa lòng.
Về quê em anh thỏa nỗi chờ mong
Đi bên em trong chiều đông giá lạnh
Chưa uống rượu mà trong lòng sóng sánh
Vẫn nồng nàn đặc quánh những yêu thương.
Cùng em về ,về với quê hương
Mang theo bao niềm thương nỗi nhớ
Quê hương ta mái tranh nghèo một thủa
Vẫn ấm nồng ngọn lửa yêu thương.
Về miền quê mãi nhớ thương
Lâng lâng chân bước yêu thương đong đầy.