Kể chuyện bằng Thơ: Cô bé bán diêm & Hồ Núi Cốc

Mời các bạn cùng thư giãn với 2 câu chuyện cổ tích, truyền thuyết: Cô bé bán diêm & Huyền thoại Hồ Núi Cốc (Chuyện tình chàng Cốc nàng Công) được trình bày qua thể thơ song thất lục bát của tác giả Quyên Lý.

Bài thơ cô bé bán diêm

CÂU CHUYỆN CÔ BÉ BÁN DIÊM

Thơ: Quyên Lý

Đêm giá lạnh giáng sinh rét buốt
Tuyết phủ dày trắng muốt ngoài hiên
Một em gái nhỏ bán diêm
Cất lời nhỏ nhẹ môi niềm nở giao
Miệng vâng dạ ngọt ngào cô bác
Đôi mắt nhìn ngơ ngác… chân run
Xót thương xin hãy mua dùm
Bán mà hết sớm về chùm chăn êm
Chiếc xe ngựa trong đêm rượt thẳng
Quệt vào em đôi cẳng chân mềm
Vậy là vung vãi trước thềm
Giỏ diêm cùng với dép em ra đường
Bầy trẻ nhỏ không tường hiểu biết
Đã nhặt luôn giấu miết dép rồi
Hai chân rét buốt em ngồi
Đêm khuya băng giá tuyết rơi thêm dày
Và cứ thế mỗi giây thêm lạnh
Tuyết vẫn rơi ai chạnh lòng không
Lê từng bước dưới đêm đông
Bao người qua lại nhìn trông hững hờ
Mắt ngơ ngác ngây thơ em nhỏ
Liệu cô dì có tỏ mà thương
Mỗi xu một hộp diêm thường
Không người thăm hỏi đêm trường buồn sao…
Cứ như vậy em nào dám nói
Thèm được về quên đói vùi chăn
Nhớ đòn doi vọt vẫn lằn
Do người mẹ ghẻ in lần da nâu
Rùng mình bé bắt đầu dán mặt
Vào ánh đèn heo hắt bên khuông
Bao nhà bày cỗ dâng hương
Đèn màu nhấp nháy môi hường ấm êm
Giáng sinh đẹp trong đêm vui vẻ
Cạnh cây thông đám trẻ quây quần
Khiến cho bé mãi tần ngần
Muốn về nhưng lại phân vân sợ dì
Bất giác đã nuốt thì nước miếng
Thốt bờ môi … một tiếng mẹ ơi
Mắt hoa chân cũng rụng rời
Ngỡ là rơi xuống giếng khơi mịt mùng
Em thất thểu tận cùng ngõ vắng
Nhạc giáng sinh vang vẳng khắp nơi
Mọi nhà mừng chúa ra đời
Còn em lẻ bóng lệ rơi đêm trường
Em ngồi nép góc tường thu nhỏ
Đôi bàn tay buốt đỏ cứng đơ
Que diêm thứ nhất em rờ
Quẹt vào bao nhé em chờ lửa lên
Diêm bén lửa sưởi đêm đông giá
Em ngỡ là đã hoá lò than
Hơ lên ngọn lửa đôi bàn
Tay em dễ chịu trong làn khói diêm
Bỗng gió thoảng que diêm vụt tắt
Lò sưởi tan trước mặt … trời ơi!
Bần thần em nhỏ đang ngồi
Nhớ lời bố dặn phải thời bán ngay
Em thầm hiểu đêm nay bị mắng
Nếu bán mà đêm trắng chưa xong
Vậy thì đừng có ước mong
Được về ngủ ấm chăn bông nghe mày
Em quẹt lửa que hai , diêm đó
Bức tường kia hiện rõ tấm rèm
Em nhìn thấu tận trong đêm
Một con ngỗng đã quay đem bày bàn
Và thế là diêm tàn vụt tắt
Tường lạnh rồi trước mặt hiện ra
Quẹt lần diêm nữa thứ ba
Bỗng em nhìn thấy hiện mà cây thông
Ôi ! Thật lớn và trông lộng lẫy
Hơn những lần đã thấy năm xưa
Hàng ngàn ngọn nến đung đưa
Sáng hồng lấp lánh song thưa đủ màu
Dang tay với vào sâu trước mặt
Nhưng kìa diêm lại tắt hồi nao
Còn đâu ngọn nến nữa nào
Đã bay xa tít biến sao trên trời
Em nhớ mãi những lời bà nói
Sao đổi ngôi thì khỏi cần bàn
Có ai cuộc sống đã tàn
Về bên tiên giới trời ban thiên đường
Que diêm nữa quệt tường một mảng
Ngọn lửa hồng toả sáng xung quanh
Và em nhìn thấy rõ rành
Bà em đến đón ,trời xanh đã mời
Mừng vui lắm rạng ngời nét mặt
Ngọn nến ơi đừng tắt nữa nha
Nếu không em lại mất bà
Như cây thông trước ,bếp mà biến đâu ?
Thế rồi cũng đêm thâu, lửa tắt
Ảo ảnh kia biến mất êm đềm
Cuối cùng em quẹt hết diêm
Một luồng rực sáng điểm thêm ánh vàng
Em nhìn thấy dịu dàng mắt mẹ
Dang đôi bàn.. tay nhẹ dịu êm
Ôm con vào xiết chặt thêm
Đưa em đi mãi về bên mẹ hiền
Em thế đó giờ yên giấc ngủ
Chỉ mình em thấy đủ giấc mơ
Ước ao ngày tháng mong chờ
Về bên với mẹ em thơ vui vầy
Tuyết buổi sáng phủ dày mặt đất
Trời u buồn lất phất mưa bay
Dân làng lúc đó mới hay
Em nằm lạnh lẽo trong ngày giáng sinh
Miệng vẫn mỉm một mình em biết
Đêm kỳ diệu tình tiết trong mơ
Đốt diêm sưởi ấm vần thơ
Huy hoàng lúc mẹ bất ngờ đón em.

Mời bạn xem tiếp Huyền thoại Hồ Núi Cốc được kể bằng Thơ…

Bài thơ huyền thoại Hồ Núi Cốc

HUYỀN THOẠI HỒ NÚI CỐC

Thơ: Quyên Lý

Chuyện thường kể ngày xưa ngày xửa
Chàng mồ côi nhà cửa liêu siêu
Tinh mơ kiếm củi đến chiều
Vào rừng nhọ mặt đêm … chiêu đốt đèn
Dân trong xóm đều khen chàng giỏi
Mong cho người thoát khỏi gieo neo
Đơn thân sống cảnh nhà nghèo
Một mình chẳng có ai theo bạn bầu
Tuy nghèo khó nhưng giầu tình cảm
Đời mồ côi lại đảm việc sao
Thổi lên tiếng sáo ngọt ngào
Chim rừng ngơ ngác … đồng bào cảm thương
Nhà nghèo quá nên thường chả dám
Nghĩ duyên tình… tìm đám rẽ ngang
Lòng thì cũng đã ngả sang
Mến yêu con gái quan Lang trong vùng
Nhà quan đó vô cùng giàu có
Phán rằng chàng việc khó làm xong
Ta cho toại nguyện ước mong
Về đây làm rể ở trong sang giàu
Cô gái đẹp đậm sâu nét ngọc
Vốn hát hay lại học múa thông
Gọi tên xinh đẹp nàng Công
Cũng vừa đến tuổi gả chồng cho con
Lão kén rể vuông tròn trong xấp
Đầy tớ nào đủ lấp ba năm
Làm không công phải thật chăm
Hết kỳ mới được đến thăm mặt nàng
Nếu ưng ý Quan Lang sẽ gả
Nàng buồn dầu biết ngả về ai
Ngọc Châu tuôn chảy hàng hai
Đôi bờ mi nhỏ lăn dài đau thương
Rồi cứ thế vẫn thường lệ đó
Bao trai làng mưa gió vẫn trông
Đi làm cho lão ruộng đồng
Nếu tròn đầy đủ ba đông gặp người…
Được việc hắn tươi cười rạng rỡ
Bao chàng trai bỡ ngỡ lên đường
Chỉ riêng chàng Cốc vẫn thường
Vào rừng hái củi sót thương thân mình
Vì năm ấy thình lình đại hạn
Mất mùa nên đã cạn nguồn cung
Chẳng ai gạo đổi củi rừng
Chàng đành tìm đến quan …cùng làm thuê….
Thấy chàng cảnh nhà quê chân chất
Quan giao việc trông cất đàn trâu
Dựng chòi siêu vẹo rừng sâu
Khi nào vừa đủ ba ngâu thì về
Lòng thương nhớ miền quê yêu dấu
Tiếng sáo chàng vang thấu canh thông
Lọt vào song cửa nàng Công
Não nề thương cảm trốn phòng lần theo
Bao đêm vắng trăng treo không ngủ
Tìm gặp nhau chưa đủ phút đầy
Tiếng gà cất gáy liền ngay
Chia tay nàng chạy như bay về phòng
Và từ đó nàng Công luôn ngóng
Tiếng sáo là nhanh chóng lên đường
Gặp nhau thắm thiết trao thương
Vội vàng rồi lại đêm trường chia tay
Quan Lang thế một ngày cũng biết
Đôi trẻ tình thắm thiết bao nhiêu
Lão ta lo lắng một điều
Mất con gái quý… ruộng nhiều tính sao
Một ngày lập… mưu cao giết Cốc
Vì thật thà nên … ngốc … chẳng hay
Ngươi vui làm dể quan này
Ngà voi , tê giác , ngạc nai mang về
Vì người yêu nguyện thề đầy đủ
Nhưng nơi này thú dữ nhiều… ghê
Phải đầy sính lễ mang về
Phen này hiểm trở con nhề sống sao
Nghe ngọt ngào như dao sẻ thịt
Chàng đi vào tít mịt mù xa
Sáo vang khúc nhạc buồn ca
Động lòng thú dữ liền ra quây quần
Giúp chàng được đủ mâm lễ vật
Quan Lang biết sự thật tức điên
Sai tùy tùng hắn ngang nhiên
Lửa châm để đốt khuôn viên rừng già
Lửa rực đỏ chàng ta chưa rõ
Nhưng trời cao đã tỏ cứu nguy
Đổ mưa dập tắt lửa đi
Bàng hoàng trước mắt…đứng thì tiên ông
Chàng đã hiểu đã thông cúi lạy
Tạ ơn người ban nãy cứu con
Tiên ông căn dặn vuông tròn
Quan Lang hiểm độc con còn tiếc thương ?
Thôi về với quê hương là được
Đưa cho chàng chiếc lược… nhủ mau
Khi nào gặp cảnh nguy… đau
Bẻ ngay răng lược quẳng sau cho lành
Chàng chợt hiểu duyên mình tan vỡ
Trở về nơi … đúng chỗ chòi canh
Sáo vang vọng gửi lời nhanh
Hẹn hò để gặp mong manh tình nồng
Nàng Công trộm ngựa hồng phi thẳng
Chốn rừng sâu đằng đẵng tiến mau
Quân quan Lang đuổi đằng sau
Hai người lên ngựa chạy đau đớn lòng
Và cứ thế mã phong vun vút
Giữa núi rừng hun hút thẳm sâu
Quân quan bám sát phía sau
Vội lia răng lược mọc mau núi đồi
Ngăn bước tiến quân rồi ngồi nghỉ
Đốt lửa hồng ấm sưởi đêm đông
Giữ sức khỏe trước bão dông
Quan quân vẫn đuổi đến cùng chẳng thương
Chiếc răng lược cuối… đường cũng hết
Quân lính kia đuổi miết đến nơi
Nàng Công than khóc … trời ơi … !
Xin chàng lên ngựa mau rời nơi đây
Nếu còn sống hẹn ngày gặp lại
Đôi ta nguyền sẽ mãi đợi nhau
Chia lìa tim ứ niềm đau
Chàng quăng sống lược đất mau tách rời
Và từ đó hai nơi cách biệt
Một mối tình oan nghiệt đắng cay
Mong sao một sớm mai này
Ta chàng sẽ có một ngày đoàn viên
Thế vừa đúng lúc quân liên đến
Bắt nàng về nhốt bến đau thương
Giờ đây chia cách hai đường
Thương cho một kiếp má hường héo hon
Chờ đợi mãi không còn gặp lại
Cả hai người héo mãi tim côi
Cốc kia đau đớn chết ngồi
Trời thương hóa cảnh núi đồi ngân vang
Nàng Công cũng thương chàng đau khổ
Đến một ngày cũng đổ bệnh luôn
Đau lòng mắt ngọc lệ tuôn
Thân hòa vết nứt … mắt tuồn thành sông
Mối tình của nàng Công chàng Cốc
Nghe như là bão lốc trần gian
Thương tình trong trắng trời ban
Thành sông thành núi đại ngàn quấn quanh
Bây giờ đó thảm tranh kỳ tích
Trở thành khu du lịch đẹp xinh
Nơi đây gắn bó chuyện tình
Sông Công, Núi Cốc kết tinh muôn màu…
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Scroll to Top