Một bài thơ lục bát được tổng hợp lại từ các câu thành ngữ Việt Nam rất đặc sắc và thú vị của tác giả Nguyễn Đắc Hải (Thầy giáo Hải), Thái Dúi xin mời các bạn cùng thư giãn!
“Sinh lão bệnh tử” một đời,
“Năng nhặt chặt bị” có thời giàu sang.
“Giữa đường đứt gánh” dở dang,
“Không nơi nương tựa” lang thang trên đường.
Sống phải “trên kính dưới nhường”,
“Anh em máu mủ” phải thương nhau cùng.
“Con dao hai lưỡi” đừng dùng,
“Đồng tâm hiệp lực” ta cùng tiến lên.
“Cơm no, áo ấm” thì bền,
“Ăn cháo đá bát” thì nên loại trừ.
“Lắm tiền nhiều của” con hư,
“Thất cơ lỡ vận” từ từ sẽ qua.
Đừng nên “cưỡi ngựa xem hoa”,
Cũng đừng “kiếm chuyện làm quà” nhiêu khê.
“Của nhà lá vườn” đừng chê,
“Đem con bỏ chợ” thì về làm chi.
“Năm thì mười họa” mấy khi,
Cứ “lười như hủi” lấy gì mà ăn.
“Nửa tin, nửa ngờ” lăn tăn,
“Đi guốc trong bụng” thì văn làm gì!
“Tha phương cầu thực” cứ đi,
“Miếng ăn miếng nhục” chỉ vì tham lam.
“Vinh hoa phú quý” đừng ham,
“Gieo gió gặp bão” vì làm chuyện gian.
“Con đàn cháu đống” thì nhàn,
“Ăn không nói có” dễ tan cửa nhà.
“Ngồi lê mách lẻo” đàn bà,
“Cao bay – xa chạy” ấy là thằng “khôn”.
“Bất đắc kì tử” thì chôn,
“Hám danh, hám lợi” liệu hồn sa cơ.
“Làm như mèo mửa” đừng mơ,
“Mài dao trong bụng” chỉ chờ ra tay.
“Tán hươu tán vượn” thì hay,
“Rán sành ra mỡ” người này đừng chơi.
“Mồm loa mép dải” lắm lời,
“Bất di bất dịch” chẳng rời đi đâu.
Tránh người “vạch lá tìm sâu”,
“Dã tràng xe cát” còn lâu mới thành.
“Kẻ đầu bạc tiễn đầu xanh”,
“Dĩ hòa vi quý” làm lành thì hơn.
“Nước sôi lửa bỏng” đừng chờn,
“Anh em nối khố” thiệt hơn làm gì.
“Bám dai như đỉa” kiên trì,
“Đau chân há miệng” thôi thì biết sao.
“Ba chìm bảy nổi” lao đao,
“Ếch nằm đáy giếng” thảo nào huênh hoang.
“Ơn đền nghĩa trả” đàng hoàng,
“Đầu môi chót lưỡi” oang oang ích gì.
Chẳng phải “ứng khẩu thành thi”,
“Rỗi sinh nông nổi” chỉ vì đam mê!