Tuyển chọn những bài thơ viết về hoa phượng hồng rực rỡ mùa hè với những kỷ niệm về tình yêu lứa tuổi học trò. Đó là những mối tình đầu thật hồn nhiên, trong sáng bên cây phượng vĩ.
BÀI THƠ: PHƯỢNG HỒNG BÂNG KHUÂNG
Thơ: Trương Thị Anh
Hè về phượng nở cành cao
Học trò áo trắng lao xao sân trường
Tháng tư xuân còn vấn vương
Vẫn còn tiếc nuối đành nhường hè qua
Hè mang sắc nắng cho hoa
Nhớ kỷ niệm cũ nhạt nhòa năm xưa
Nhớ xưa tan học buổi trưa
Cùng nhau bắt dế cả trưa nắng hồng
Giờ em còn nhớ hay không
Còn anh vẫn nhớ bờ sông nhảy cò
Giờ về em đã qua đò
Sang sông anh hỏi mấy o đầu làng
Hỏi thăm mới biết tin nàng
Giờ em chồng vợ đàng hoàng còn đâu
Cánh phượng xưa anh cài đầu
Giờ thành kỷ niệm một màu trắng trong
Dẫu rằng chẳng còn chờ mong
vẫn còn một thoáng phượng hồng bâng khuâng.
BÀI THƠ: NHỚ PHƯỢNG HỒNG
Thơ: Lãng Du Khách
Chiều nay trở lại sông quê
Thấy hàng phượng đỏ triền đê nhớ nàng
Tự dưng buồn chiếm mênh mang
Cái thời xa ấy bên hàng phượng rơi
Nụ cười ánh mắt lả lơi
Ngày mai ta bước vào đời chia xa
Với tay bứt một chùm hoa
Em cài lên tóc nhạt nhoà lệ rơi
Mai này xa cách anh ơi
Liệu còn nhớ tới một thời ngây thơ
Nhặt chùm phượng vĩ mộng mơ
Mượn trang giấy trắng vần thơ tặng nàng
Trưa hè rộn tiếng ve vang
Bên hàng phượng vĩ nắng vàng bờ vai
Giờ thì em đã của ai
Anh thì mải miết đi hoài mất nhau
Phượng nay trổ sắc khoe màu
Còn anh hứng chịu nỗi đau mất nàng
Dòng sông con nước mênh mang
Thương cành phượng thắm trôi đàng phương xa !
BÀI THƠ: PHƯỢNG XA
Thơ: Trương Viết Phú
Ai giăng hoa phượng đầy trời
Để bao mùa hạ chơi vơi thầm thì
Tinh khôi dáng nhỏ mùa thi
Để ai ai nhớ đôi mi đượm buồn
Xa rời sách vở ai buôn
Để cho phượng đỏ còn buồn … khóc than
Phố buồn từng giọt nắng khan
Má ai chợt sáng miên mang mây trời
Ai về để thất tình tôi
Ôm chi nổi nhớ để rồi vấn vương
Lời nào để nói yêu thương
Vì ai ép phượng đã nhường cho ai!
Bao lần phượng nở tràng dài
Phượng rơi hè đến hoa cài … phượng xa
Tình đầu là bản tình ca
Màu hoa phượng đỏ bước qua học trò!
MÀU HOA ĐỎ
Thơ: Nguyễn Hưng
Ngày tháng tư nắng tràn trên ngõ vắng
Bụi phong trần phủ trắng lối anh đi
Gió bên tai khe khẽ tiếng thầm thì
Chàng ngốc ơi sao si tình mãi thế ?
Biết không em trái tim anh chẳng thể
Ngừng phút giây ứa lệ khóc cuộc tình
Bao ái ân một thuở cứ đinh ninh
Chờ một ngày đăng trình về bến mộng.
Hạ đã về giữa khung trời lồng lộng
Cánh điệp vàng xáo động giấc mơ xưa
Bao nhớ nhung đong đếm mấy cho vừa
Giờ riêng anh lệ mưa trong cõi nhớ.
Anh đứng đây lặng nghe từng hơi thở
Thấy tim mình vụn vỡ lúc chiều rơi
Lời yêu thương muốn thốt nhưng nghẹn lời
Màu hoa đỏ xa vời còn đâu nữa.
Tháng tư ơi bao nỗi sầu chất chứa
Đắng vành môi đoạn nửa cuối con đường
Bạc màu nắng trên vai áo phong sương
Vẫn không quên bóng hường một thuở ấy.
Tiếng ve gọi bao kỷ niệm thức dậy
Phượng nở rồi đỏ cháy góc trời xa
Chiều tháng tư vương bụi trên mắt nhoà
Hoen giọt sầu… xót xa… cuộc tình lỡ.