Xin giới thiệu bạn đọc thơ chế truyện Tấm Cám phiên bản hài hước, bá đạo nhất. Để thư giãn với những bài thơ vui chế khác, mời bạn truy cập fanpage Thơ Vui & Ảnh Chế để xem nhé (các bạn đừng quên Like Page để theo dõi nhé!)
thơ chế Tấm Cám – phiên bản hài hước nhất |
***xem thêm: Thơ chế chuyện tình Chí Phèo, Thị Nở hài bá đạo
THƠ TẤM CÁM CHẾ – PHẦN 1
Chuyện này xưa rất là xưa
Từ thời facebook còn chưa thịnh hành
Hot boy chỉ một vài anh
Hót gơn cũng thế thật tình hiếm hoi
Nước non toàn núi với đồi
Tự nhiên xuất hiện một đôi vợ chồng
Tối về họ đắp chăn bông
Chơi trò cưỡi ngựa lại không mặc gì
Sau nhiều nước kiệu ngựa phi
Người tên là vợ ấy thì mang thai
Chồng kia bị cấm vận hoài
Đói thì tìm cách ra ngoài kiếm ăn
Bên làng có một nhóm dân
Có đôi chồng vợ cũng gần làng ta
Ông này mới đến lân la
Sau vài ba bữa thế là ngủ chung
Lại phi nước đại anh hùng
Sau vài bữa lại bùng nhùng bụng to
Vợ sinh cùng tháng với bồ
Tấm là con ruột Cám đồ con rơi
Chuyện sao giấu được miệng đời
Đẻ ra giống hệt mòi người kháo nhau
Thế là mẹ Tấm buồn đau
Trong cơn uất ức ra cầu nhảy luôn
Cha con tấm rất chi buồn
Mò sông tìm xác lệ tuôn ầm ầm
Bẵng đi được khoảng hơn tuần
Nhớ thương bồ nhí lại lân la mò
Mủi lòng mẹ Cám cũng cho
Vì chồng quá yếu nên trò gì đâu
Luân phiên chiến mấy buổi đầu
Để rồi quyết định về sau chung nhà
Cám thì đủ mẹ đủ cha
Lại thêm cả bố nữa là hai ông
Kể ra cũng thật lòng vòng
Bố trên danh nghĩa lại không là gì
Lời đồn theo gió bay đi
Cùng cha khác bố ấy thì chẳng sai
Đoạn sau mới thật bi hài
Hai chồng một vợ biết sài sao đây
Phân ra chẵn lẻ theo ngày
Rồi ông cày tối ông cày ban trưa
Nhưng rồi cũng chẳng ăn thua
Bà ta chẳng phải dạng vừa vừa đâu
Hai chồng hùng hục như trâu
Thế rồi lần lượt theo chầu diêm vương
Cảnh tình thật quá bi thương
Khổ cho em tấm phải nương tựa dì
Sáng ăn mỗi mẩu bánh mỳ
Cám đi trường học Tấm đi chăn bò
Dần dần cũng hết tuổi thơ
Tương lai tăm tối mịt mờ đón em.
THƠ TẤM CÁM CHẾ – PHẦN 2
thơ Tấm Cám cực hài (ảnh: internet) |
Cuộc đời vất vả bon chen
Vẫn nuôi Tấm Cám lớn lên thành người
Tấm thì ngày một xinh tươi
Chăn trâu mà cũng mọc đuôi bao thằng
Cám thì càng lớn càng căng
Lại còn mắc bệnh lăng nhăng di truyền
Tấm và Cám chẳng còn nguyên
Nhưng mà vẫn có nét duyên quê mùa
Một hôm thèm bát canh chua
Nấu cùng cá quả chợ mua chẳng còn
Bà liền sai bảo hai con
Vác ngay kích điện hàng ngon (của tàu )
Ra đầm tìm chỗ nước sâu
Chị em phối hợp cùng nhau nhé mày
Tấm thì vốn dĩ nhanh tay
Thoáng trong vài phút cá đầy tận hom
Cám thì không nổi một con
Vẫn may bản tính Cám còn lưu manh
Tấm à! Người chị quá tanh
Ra sông kỳ cọ tắm nhanh rồi về
Tấm cười nhoẻn miệng ok
Đợi tao tự sướng cấm về trước nha
Cáo liền dở thói lanh ma
Giỏ đang rỗng tuếch thế là đầy luôn
Nhanh chân Cám đánh bài chuồn
Mặc cho chị Tấm cọ mình dưới sông
Lên bờ khi đã tắm xong
Tấm nhìn trong giỏ đã không còn gì
Nàng buồn than khóc tỉ ti
Cá ơi cá hỡi cá đi đằng nào?
Bụt đang nhòm trộm trong rào
Bước ra hỏi đểu thế nào vậy cưng
Nói mau không phải ngập ngừng
Phải chăng là muốn ngủ cùng Bụt đây
Tấm đem mọi sự dãi bày
Bụt kêu chuyện nhỏ sư mày nhìn đi
Giỏ kia chả cá là gì
Rõ là con cá tên thì là chim
Tấm mừng đang khóc liền im
Vuốt ve cưng nựng cá chim mang về
Bụt liền chặn lại le ve
Mày bình tĩnh đã để nghe dặn dò
Cá này không được mang kho
Cá chim chỉ để làm trò mua vui
Nó quen sông nước mà thôi
Nhớ tìm chỗ nước rồi nuôi con à
Chào ông Tấm chạy về nhà
Loanh quanh rồi thả cá ra bồn cầu
Mỗi lần tắm khấn vài câu
Chổng mông áp mặt bồn cầu Chim ơi
Cá liền xuất hiện vui tươi
Cọ kỳ cho tấm khắp người sạch trơn.
THƠ TẤM CÁM CHẾ – PHẦN 3
(CÁ CHIM CHẾT)
thơ chế Tấm Cám vui (ảnh: internet) |
Mỗi ngày Tấm tắm lâu hơn
Vì thêm cái khoản nghịch vờn cá Chim
Nghi ngờ Cám lén quay phim.
Bằng i fone sáu để tìm nguyên nhân
Dán luôn điện thoại trên trần.
Ghi hình trực tiếp mấy lần mới hay.
Hôm sau nắng đẹp hây hây
Mẹ con nhà Cám lại bầy kế thâm.
Con ơi đừng kích sông gần
Cá toàn bé xíu dì ăn chán rồi
Quả mìn ký rưỡi con ơi
Ra hồ Hoàn Kiếm làm nồi cá to.
Tấm không một chút nghi ngờ.
Vác mìn vác giỏ hướng hồ Tấm đi.
Mẹ con nhà Cám ấy thì.
Cùng vô phòng tắm hì hì chim ơi.
Cá thần vốn dĩ quen mùi
Tưởng là tấm tắm lại ngoi lên liền
Mẹ con nhà Cám tắm tiên
Cá ta sướng quá như điên chạy vòng.
Tư nhiên vớ của lạ lùng
Mải vui mải nghịch lăn đùng quay đơ
Vuốt Chim suốt cả một giờ
Mà con cá chẳng chịu ho tiếng nào
Cám bàn với mẹ dùng dao.
Lọc xương rút thịt cho vào hấp bia
Còn lông chim vứt ra dìa
Khỏi cho chị Tấm tăm tia gì mình
Sau khi mìn ném nổ uỳnh
Tấm về nhà vẫn đinh ninh cá còn
Thoát ý úp mặt vào bồn
Cá chim chẳng chịu hiện hồn là sao
Lại than lại khóc lại gào
Lại ông bụt hiện hỏi sao vậy mày
Á đù mặc áo vào ngay
Khoe hàng như thế phải mày gạ ông
Tấm đang nước mắt lưng tròng
Ngại nên úp mặt quay mông ra ngoài
Sư mày chổng đít mặt ai
Khiêu dâm như thế bụt sài luôn nha
Tấm buồn càng khóc càng la
Bụt cho một vả thế là phải im
Bụt à con bị mất Chim
Thế từ lúc mất đã tìm được chưa
Thấy đâu, Bụt chỉ khéo đùa
Mẹ con nhà Cám om dưa mất rồi
Chỉ còn một ít lông thôi
Bụt cho cái lọ xong rồi cất đi
Lúc cần sóc sóc như ni
Những điều con ước tức thì có ngay
Đến giờ Bụt phải thăng đây
Ở thêm vớ vẩn lại mày giết ông.
THƠ TẤM CÁM CHẾ – PHẦN 4
(TẤM ĐI HỘI CHỢ)
Cuộc đời nhiều cái bất công
Người thì chân thật kẻ lòng dối gian.
Tấm thì cái nết chăm ngoan
Thổi kèn cũng tốt đánh đàn cũng hay
Mông to dáng đẹp ngực đầy
Thế nhưng chịu cảnh bùn lầy lấm lem
Chẳng bù một tí cho em
Vẫn chưa biết đến thổi kèn là chi
Da ngăm mặt bủng môi chì
Mông teo ngực lép dáng đi gập ghềnh
Một ngày nắng đẹp trong xanh
Cưỡi trên lưng chó một anh về làng
Tùy tùng dắt một lũ quan
Hình như là đội áo vàng giao thông
Dân làng xúm lại rất đông
Thì ra hội chợ đã vòng về đây
Dựng lên vô số các quầy
Toàn hàng hiệu cả mác tây chất tàu.
Mẹ con nhà Cám rủ nhau
Đi xem hội chợ kích cầu cho vui
Không hề muốn Tấm đi chơi
Liền mang mì chính đổ nồi bột canh
Tấm à con lựa cho nhanh
Lựa xong thì cứ tự mình mà đi
Tấm buồn lại khóc tỉ tỉ
Bụt thời xuất hiện khóc chi hả mày
Bụt ơi lựa hết chỗ này
Chắc là phải hết mấy ngày bụt ơi.
Loại mày ngu quá đi thôi
Đổ ra sọt rác xong rồi đi mua
Tiền mà không có tao đưa
Không cần trả lại tiền thừa đâu con
Tưởng như rắc rối không còn
Ngẫm mình cay đắng tấm hờn khóc to
Bụt vừa mới gáy o o
Tức ơi là tức vẫn bò ra coi
Khóc gì lắm thế mày ơi
Bụt thì cũng phải nghỉ ngơi chứ mày
Áo quần con chẳng có thay
Rách ra rách rưới thế này sao đi
Chộ ôi tưởng có chuyện gì
Lấy ngay cái lọ sóc đi có liền
Tấm liền sóc sóc như điên
Bao nhiêu quần áo phun liền cả kho
Nào là quần nhỏ quần to
Nào là khoét nách quần bò yếm nâu
Son thì dán mác châu âu
(Thực ra cũng chỉ đồ tầu bắc kinh)
Giày ngon đúng hãng thượng đình
Bận đồ xong hết chụp hình mới đi
Á lồ cho chuyến tắc xi
Phải là xe hãng au đì đó nha.
THƠ TẤM CÁM CHẾ – PHẦN 5
(CHIẾC GIÀY ĐỊNH PHẬN)
thơ Tấm Cám hài bá đạo (ảnh: internet) |
Tiền dư của lão bụt già
Định tiêu cho hết con pà nó luôn
Đếm đi kiểm lại mà buồn
Rõ dày một bó tiền bồm cô tông
Lại la lại khóc ròng ròng
Bụt nghe thấy hết nhưng không ló đầu
Tấm đành gọi chuyến xe trâu
Ngang sông Tô Lịch nước sâu khó lường
Đang bon dừng lại giữa đường
Xe trâu phanh két tránh thương dân lành
Hất văng một chiếc thượng đình
Xuống sông Tô Lịch trong xanh một màu
Sóng cuồn cuộn nước sông sâu
Nhìn theo giầy mới mà sầu tâm can
Vì còn chút ít thời gian
Phải đi cho kịp kẻo tan chợ rồi
Thượng đình nay chẳng tròn đôi
Chân cao chân thấp lệch người Tấm đi
Ít tiền không đủ taxi
Cố cười ngán ngẩm hì hì cho qua
Lúc dừng đèn đỏ ngã ba
Thằng tên Hoàng Tử ( chắc là con vua)
Phóng nhanh không kịp bẻ cua
(Nhiều lần răng gẫy có chừa được đâu )
Lao sông Tô Lịch lộn đầu
Quan binh cả lũ lau nhau hết hồn
Số đời may vẫn hơn khôn
Ông trời có mắt vẫn còn thương dân
Ngất lên ngất xuống mấy lần
Truyền chai rượu nếp dần dần tỉnh bơ
Có điều thấy lạ lắm cơ
Trong tay giữ chặt món đồ tấm rơi
Giầy đâu đẹp quá vậy trời
Hẳn là của đám dân chơi chơi đây mà
Con này phải đẹp nết na
Thượng Đình vốn dĩ thuộc nhà cao sang
Lệnh cho cả lũ áo vàng
Chặn đường giữ lại các nàng so chân
Để tìm mỹ nữ giai nhân
Cứ vừa chằn chặn bàn chân rước về
Ngó nhìn ai cũng thấy ghê
Mùi hôi chân thối lộn mề hót gơn
Bầu trời chuyển tối mau hơn
Mà ba sáu phố chẳng con nào vừa
Lúc này thấy tấm đong đưa
Tiến gần sát lại con vua nhận giày
Chửi cha cái loại mặt dày
Nó là của chị trả đây xem nào
Hồn nhiên Tấm nhụt chân vào
Thế là hết cảnh chân cao chân lùn
Không may mảy ngại lấm bùn
Thằng tên Hoàng Tử rước luôn Tấm về.
THƠ TẤM CÁM CHẾ – PHẦN 6
(CUỘC SỐNG CUNG ĐÌNH)
thơ Tấm Cám chế siêu hài (ảnh: internet) |
Thế là thoát cảnh đồng quê
Lên xe bốn chỗ Tấm về hoàng cung
Nằm ngay cạnh bến xe Phùng
32 quốc lộ vua Hùng đóng đô
Xung quanh đủ loại ô tô
Cộng thêm dịch vụ pờ rồ theo sau
Tranh giành khách khứa đánh nhau
Trộm đồ móc túi đủ màu nhân sinh
Nhà vua mở tiệc linh đình
Thiết bia đãi rượu stinh đủ đầy
Khách mời có cả bên tây
Beck kham Rô béo Rô gầy cùng đi
Trấn Thành cầm míc MC
Như Quỳnh, Trọng Tấn Jang Mỳ, Giáng Tiên
Khách sang vắng mỗi Bùi Hiền
Cũng vì cụk cạk cho nên khước từ
Con vua tối đó say nhừ
Tân hôn mà lại im ru trong phòng
Tấm lay, Tấm gọi Tấm rung
Về sau tự giác đặt chồng lên trên
Mủi lòng vừa khóc vừa rên
Bụt nghe Tấm khóc bụt liền hiện ra
Thằng kia nó hiếp con à
Xông vào hoàng tử thế là oánh nhau
Bụt thì cậy thế dài râu
Quyết tung đòn hiểm phủ đầu ra oai
Thanh niên sức rộng vai dài
Tránh đòn vòng lại xách tai bụt già
Lúc này Tấm phải can ra
Bụt ơi chàng ấy chính là chồng con
Chồng ơi khoan hãy ra đòn
Mình làm nốt việc tân hôn đi chàng
Mịa thằng bụt dởm phá ngang
Cút ngay đứng đó tao phang chết giờ
Tiếp theo tắt điện tối mờ
Hai người tình cảm nhấp nhô trên giường
Thị thành khác hẳn quê hương
Sáng ra Tấm đứng chặn đường vẫy xe
Bán thêm trà đá vỉa hè
Buổi chiều lén lút ghi đề ghi lô
Tối thì quạt lửa nướng ngô
Bộn bề công việc hết giờ on like
Ít khi thấy Tấm đăng bài
Có thì cũng chỉ mồi chài linh tinh
Xa hoa ở chốn thị thành
Cô đơn ngay giữa cung đình nguy nga
Chạnh lòng chợt nhớ quê nhà
Chọn ngày gần đến giỗ cha tấm về
Lòng vòng qua mấy chặng xe
Cuối cùng cũng tới con đê đầu làng
Nghe chim ca hát rộn ràng
LiveShow tự sướng rồi tag bạn bè.
THƠ TẤM CÁM CHẾ – PHẦN 7
(CÁI CHẾT THƯƠNG TÂM)
Tự nhiên thấy Tấm trở về
Nách mang tay xách va li cồng kềnh
Gặp người mặt cứ vênh vênh
Xuýt thì ngã ngửa lộn kềnh xuống mương
Quê nghèo một nắng hai sương
Cám thời cực khổ trăm đường gian nan
Chi tiêu tiết kiệm từng ngàn
Chăm bòng dưỡng bưởi chẳng nhàn gì đâu
Chó đàn bỗng sủa gâu gâu
Đón chào cô Tấm buổi đầu hồi hương
Mệt nên nằm ễnh ra giường
Lãng quên cả việc thắp hương cha mình
Bữa cơm xum họp gia đình
Chỉ là mấy ngọn rau xanh tự trồng
Bao ngày xa cách nhớ mong
Chị em cò kỵ buổi bòng giúp nhau
Hết đêm là đến hôm sau
Dì sai Tấm sắm cau trầu thắp hương
Dặn ra mua ở chợ phường
Còn em Cám thịt sống chuồng cúng cha
Tấm ngồi trên chiếc hon đa
Mông to che kín con pà nó yên
Nghĩ mua thì lại tiếc tiền
Nhỡ cau Trung Quốc thuốc tiêm mệt người
Thương cha đã chết lâu rồi
Cúng cau nhiễm độc chộ ôi tội nhề
Thế nên Tấm lại quay về
Lẻn sang hàng xóm lắng nghe sự tình
Nhà này có lá trầu xanh
Mọc cây thẳng tuột không cành là cau
Rình mò một lúc lâu lâu
Thấy im Tấm giật dây trầu rồi leo
Đã lâu không luyện món trèo
Vẫn sành sỏi lắm hơn mèo bếp tro.
Lúc này trời nổi gió to
Ngọn cau lại có tổ Cò trú chân
Nguy cơ kẻ địch tới gần
Một sinh một tử có cần gì đâu
Lao vào mổ Tấm thật đau
Lột quần xé áo bổ đầu Tấm rơi
Thất thanh một tiếng kêu trời
Trên đường tới viện thở hơi cuối cùng
Linh hồn về cõi hư không
Vẫn còn vương vấn nên lòng chưa yên
Thế là chuyển kiếp thành chim
Ngọn cau sục sạo để tìm địch xưa
Tang buồn cả xóm tiễn đưa
Và trong hôm ấy con vua cũng về
Héo lòng ảm đạm buồn ghê
Hôm sau gạ Cám theo về hoàng cung
Trong đen lại có chuyện mừng
Chị đi chuyển nhượng tấm chồng cho em.
THƠ TẤM CÁM CHẾ – PHẦN 8 | LUÂN SINH CHUYỂN KIẾP
Tạm thời thoát cảnh bùn đen
Vẫy chào xóm nhỏ Cám lên thị thành
Mang theo hành lý cồng kềnh
Chục người cửu vạn giúp khênh ra tàu
Mẹ già cởi bỏ áo nâu
Khoác lên bộ véc nhìn màu đã sang
Cung vua lộng lẫy huy hoàng
Mẹ con Cám thị lật trang cuộc đời
Gặp vua mẹ Cám chào mời
Như thời xuân trẻ lả lơi gạ tình
Vua mang pháo bắn uỳnh uỳnh
Lâu ngày dồn nén xuất binh phá đồn
Hai ngày sau chết mang chôn
Ngai vàng nhường lại cho con nó dùng
Cám thành hoàng hậu cấm cung
Kiêm luôn chức vụ bà tưng chủ quầy
Tưởng rằng êm đẹp từ đây
Nhà vua chính sự mỗi ngày bận thêm
Mặc dù đã có cô em
Vẫn còn nhớ đến êm đềm vợ xưa
….
Từ chim Tấm chuyển thành Cua
Bò ngang đến tận chỗ vua đang ngồi
Cám mang quần sịp ra phơi
Cua liền la mắng những lời chát chao
Cám à phơi sịp chồng tao
Đừng phơi ở rào rách mịa nó đi
Đức vua nghe thấy lạ kỳ
Đoán là vợ cũ chết đi hóa thành
Cua à có phải vợ anh
Thi mau bò lại chui nhanh vào quần
Cua Vua từ đó cực thân
Ngày nào cũng phải mấy lần nghịch Cua
Về phòng tìm mẹ Cám thưa
Mẹ xui bắt trộm sào dừa để ăn
Bã cua vứt bỏ chẳng cần
Lạ thay chỗ ấy đang cằn mọc cây
Vua thường lui tới nơi đây
Bỏ bê chính sự suốt ngày on like
Cám liền truyền gọi lính sai
Chặt cây vứt bỏ ra ngoài bờ đê
Lính quen xả rác vỉa hè
Thế là vứt cạnh quán chè trong đêm
Lạ lùng cây tự đứng lên
Tự đâm rễ xuống ngay bên vệ đường
Một bà tóc bạc màu sương
Đi ngang ngửi thấy mùi hương lạ lùng
Nhìn lên quả thị to đùng
Rơi không kịp né bị sưng cả mồm
Bà mang về dấm trong hòm
Hẳn là khi chín thơm ngon tuyệt vời
Bà già bán nước chè thôi
Cô đơn cuối nắng chợ đời mưu sinh.
THƠ TẤM CÁM CHẾ – PHẦN 9 | GƯƠNG VỠ GẦN LÀNH
Hàng ngày bán nước chè xanh
Bày ra dọn lại loanh quanh vệ đường
Từ khi nhặt quả thị thơm
Về nhà mọi thứ um tùm lạ thay
Cứ như ai đó trộm ngày
Cô ca nước ngọt vứt đầy vỏ lon
Kẹo me hôm trước vẫn còn
Nay thì hết nhẵn miếng ngon sạch nồi
Hôm sau giả bộ đi chơi
Quay về thấy ả đang ngồi dạng chân
Nhồm nhoàm bóc trộm kẹo ăn
Thuốc lào vừa rít mặt đần phê phê
Á đù cái loại ca ve
Song phi đạp cửa xong đè ả ra
Thuốc phê chẳng địch nổi bà
Tấm đành xuống nước khóc òa van xin
Kể đời mùi mẫn như phim
Hết nơi nương tựa mới tìm về đây
Bà già cũng thấy thương thay
Thôi thì hãy ở nơi này với ta
Làm công trả nợ cho bà
Xé luôn vỏ thị vứt ra bên ngoài
Tấm đành làm việc bà sai
Chứ đâu biết tựa nương ai bây giờ
Thế là có cả ghi lô
Hot gơn trà đá ai đồ dễ thương
Bày thêm cờ thế ven đường
Hót boy nghe tiếng bốn phương tụ về
Trước tiên xơi chén nước chè
Mắt la mày lém lăm le xơi người
Một hôm vua thấy chán đời
Vì thua độ bóng mất toi tỷ đồng
Chạy quanh trốn nợ lòng vòng
Xê la quán cụ chổng mông xem cờ
Mải ngồi buồn tiểu quá cơ
Chạy nhanh hộc tốc vua mò ra sau
Thấy quần sà lỏn mầu nâu
Lại gần đưa mũi hít sâu ngửi hoài
Bà già si lích của ai
Của con giúp việc chân dài trong kia
Nhận ra vợ cũ ố zề
Hôn nhau quấn quýt rồi đè ra sân
Ta đang mắc phải nợ nần
Ngờ đâu gặp lại mỹ nhân của mình
Nàng ơi nàng hãy nể tình
Giúp ta trả nợ mấy anh giang hồ
Tấm tròn mắt hỏi sao cơ
Vận đen nó đến biết giờ tính sao
Tấm ra bắn điếu thuốc lào
Làm hơi trà nóng lòng nao nao buồn
Nhưng thôi nén nuốt giận hờn
Nhiều anh cũng được ngại điều gì đâu.
…
Tuyệt vời em ơi… sao có người giỏi thế..
Đọc thơ chuyện của em như đc ăn đặc sản ý…tiếp nữa đi nào…ag thôi để dành kẻo hết mất…
trời ui !!! giàu trí tưởng tượng ghe ta !!! hihi !!! cá Chim Tấm bắt ở đâu / ngoài đìa ngoài ruộng hay ngoài biển khơi / nghe Chim lại thấy phong tình / thấy Chim nghí ngoáy thầm mơ Tấm xờ !!! ???
Thơ thì được đấy nhưng cô viết lố quá sợ cái bọn trẻ con đọc được là hỏng đi một chuyển cổ tích dân gian rồi
Viết lém một chút nhưng có cốt truyện thì tuyệt nàng
Ánh trăng trằm cũng viết thể loại này nhưng rất duyên vì có nội dung cốt truyện
Viết thơ hài là để mn vui vẻ sau một ngày làm việc… còn nếu như ai đó muốn đọc cho trẻ con nghe thì nên tìm nguyên bản để đọc…còn đây là tấm cám theo phiên bản của em….Dại khờ….
TẤM CÁM
(P5. Trẩy hội, thử mùi)
Thế là có áo gu si
Giày da xuất khẩu, au đì Q5
Chạy qua đại lộ Thăng Long
Qua nhà quốc hội rồi vòng Chí Thanh
Xe đang trong lúc phi nhanh
Nàng buồn tè quá hãm phanh bất ngờ
Cạnh dòng Tô Lịch nên thơ
Vội vàng ngồi xuống bên bờ trút yêu
Chẳng may ngổi đúng chỗ rêu
Trượt chân ngã ngửa đập lều xuống mương
Văng ra một lọ dạ hương
Theo hình quả chuối một đường xuống sông
Vừa đau, vừa tiếc xoa mông
Nhưng thôi đang vội kẻo không kịp giờ
(Dạ hương xưa hiếm lắm cơ
Muốn dùng là phải cậy nhờ Bụt mua)
Lên xe lại phóng mút mùa
Đến nơi dự hội cũng vừa chớm vui
Xa xa vang rộn tiếng còi
Đoàn xe áp tải một boy nhà giàu
Dân chơi chính gốc rất ngầu
Tự nhiên chết máy giữa cầu "Hòa Trung"
Bao nhiêu thợ sửa trong vùng
Không tìm được cái lạ lùng: nguyên nhân
Hót boy giận quá mắng quân
Kiếm đâu một lũ ngu đần tranh khôn
Xe này rôn rỏi phang tôm
Chớ đâu có phải đồng nhôm vỉa hè
Bảo hành chính hãng đây nè
Mau gọi chúng nó xem xe thế nào
Mắng xong rít điếu thuốc lào
Rít xong say ngã bổ nhào xuống sông
Uống dăm hụm nước mát lòng
May quân cứu kịp nên không băng hà
Lên bờ miệng mới nhè ra
Một bình trăng trắng chính là dạ hương
Tự nhiên xe nổ bình thường
Chắc là trên ấy trời thương giúp mình
Vội vàng thay áo, chỉnh hình
Rồi phi đến hội kiếm tình một đêm
Loa dài kèn trống nổi lên
Em xi phát biểu đọc tin thế này:
Nhà vua ngự giá hôm nay
Kiếm nàng nào có mùi này: dạ hương
Đón về làm vợ yêu thương
Bà con nghe đã tỏ tường hay chưa.
Bao cô không phải dạng vừa
Vội vàng chạy đến cho vua thử mùi
Có nàng ngái ngái hôi hôi
Có nàng khét khét vãi nồi mùi tương
Mẹ con nhà cám dễ thương
Cũng mang đến thử: trăm đường mắm tôm
Cuối cùng Tấm nhảy chồm chồm
Đến cho vua thử mùi thơm của nàng
Nhà vua sau phút ngỡ ngàng
Đúng rồi mùi ấy, đưa nàng về dinh
Hôm sau đám cưới linh đình
Mua thêm mấy bộ xếp hình về chơi.
Mượn HPĐS góp vui tí ?
Tuyệt quá em ơi. Tối thư 7 đang buồn lại đc đọc tấm cám phiên bản Dại Khờ..các bạn anh đang yêu cầu anh in ra giấy đây…ko biết có đc và có nên k0??