Thơ lục bát chế họa tranh ảnh vui, tiếu lâm, khó đỡ nhất

Mời các bạn cùng Thái Dúi thư giãn với những bài thơ lục bát chế họa tranh ảnh vui, tiếu lâm, hài hước, khó đỡ nhất.

Đây là chủ đề thư giãn tiếp theo sau “Những bài thơ vui họa ảnh chế hài hước, bá đạo nhất” mà Thái Dúi đã có dịp chia sẻ các bạn.

Thơ lục bát chế họa tranh ảnh vui, tiếu lâm, khó đỡ nhất

THƠ LỤC BÁT CHẾ: CON CỦA AI

Thơ: Việt Hoàng

Thôi rồi nhục cái số em
Bấy lâu gìn giữ rõ thèm mới ăn
Nửa đêm vợ nó cằn nhằn
Mấy lần em phải dụ văn để sài
Nghĩ rằng có đứa con trai
Để sau quản nối nghiệp tài khói hương
Vậy nên em cứ nhịn nhường
Cũng từng ngứa mắt định tương chẳng đành
Thấy lời đồn thổi phong phanh
Cậu con ấy chả hiền lành giống cha
Buồn nhưng em chỉ nghĩ là
Mọi người tếu táo chẳng qua cợt đùa
Hôm rồi cậu ấm nghịch khua
Vỡ bà cái phích em lùa chực phang
Lão bên hàng xóm vội vàng
Bật tường hối hả chạy sang cản đòn
“Nếu mà anh cảm thấy ngon
Thì chơi một trận sống còn với tôi”
“Này ông định chán sống rồi
Con tôi dạy dỗ thế thôi muốn gì”
“Vậy à đi xét nghiệm đi
Thử xem kết quả nó thì của ai”
Tự dưng em lại cháy bài
Lẽ nào bị vợ cắm hai cái sừng.

Xem tiếp..

THƠ LỤC BÁT CHẾ: TÂM SỰ VỚI HEO

Thơ: Cảnh Phong

Thơ lục bát chế họa tranh ảnh vui, tiếu lâm, khó đỡ nhất

Chán nhề mai đã cưới chồng
Họ hàng mổ bụng làm lông chú mày
Tiệc mừng có món heo quay
Nem tai giò lụa dạ dày thịt đông
Chị đang phơi phới má hồng
Ngậm ngùi phải lấy cái ông dê già
Tuổi thì cũng đã sáu ba
Lưng còng sức yếu khó mà đậu thai
Nghe đâu lão đấy có tài
Lắm tiền nhiều của nhưng hai vợ rồi
Vì cha tại mẹ cả thôi
Cho nên mới phải nhận lời ông ta
Muốn cho yên cửa ấm nhà
Cưới xin gượng ép xót xa thế này
Số tôi sao chả gặp may
Heo ơi chú thấy chị mày khổ không
Dẫu sao còn có tấm chồng
Mai em lên thớt thôi xong cuộc đời
Thế là hết kiếp chị ơi
Mọi người đánh chén Heo thời còn chi
Chúng mình phận chẳng ra gì
Hay là tìm cách bỏ đi khỏi nhà
Để cho hai họ nhận ra
Hôn nhân tự nguyện mới là tình yêu.

THƠ LỤC BÁT CHẾ: NHẬT KÝ YÊU EM

Thơ: Lương Chu

thơ lục bát chế đám cưới

Nhớ em, nhớ mãi ngày xưa
Nhớ sao cái buổi trời mưa lần đầu
Em phi xe đạp như trâu
Làm anh bị ướt từ đầu đến chân!
Yêu em anh chẳng ngại ngần
Đèo em đi học bao lần thủng xăm
Em thì nặng có sáu nhăm
Anh lai cứ tưởng heo nằm đằng sau
Hai ta cũng đã cùng nhau
Đu cây bồ kết ở sau làng mình
Có vài đứa bảo thần kinh
Còn anh thì biết rằng mình đang yêu
Ôi sao ! đẹp những buổi chiều
Bên nhau tâm sự bao điều nhớ thương
Anh toàn hôn trộm má hường
Mấy lần bị tát lệch xương quai hàm
Trải qua cũng mấy mùa cam
Một hôm em bảo muốn làm phu thê
Nắm tay em dắt anh về
Thăm cha, thăm mẹ, run mề thót tim
Mới vào nhỏ nhẹ ngồi im
Sau rồi thưa gửi con tim ngọt bùi
Mẹ cha, nước mũi sụt sùi
Gật đầu đồng ý ngày vui chúng mình !

Mời bạn xem tiếp phần cập nhật thơ lục bát chế họa tranh ảnh vui, tiếu lâm, khó đỡ nhất:

THƠ LỤC BÁT CHẾ: KIẾP GÀ

Thơ: Tình Nguyên Vẹn

Thơ lục bát chế về con gà

Em ơi, sao nở bỏ anh
Em đi ăn tỏi, hấp hành vậy sao
Lại còn, thêm chén tương chao
Đầu em nhìn hướng, nơi nao thế này.
Còn chi, kỉ niệm bao ngày
Đôi ta vui vẻ, với bầy con thơ
Nhớ khi, ta ước mộng mơ
Trăm năm đầu bạc, lông tơ chẳng còn.
Một thời, tuổi trẻ vàng son
Anh luôn giữ mãi, như con sông dài
Nghĩa tình, đâu dễ phôi phai
Ghi hình in bóng, nào ai quên lời.
Nhưng em, nay đã hết thời
Số em ngắn ngủi, qua đời cuối năm
Đến khi, anh trở về thăm
Em nằm thật gọn, trên mâm xôi gà.
Cũng vì, em quá kêu la
Cục ta cục tác, chủ nhà không ưa
Hôm đó, vào giữa buổi trưa
Ông ta cắt cổ, rồi đưa vô nồi.
Duyên ta, nay đã hết rồi
Kiếp gà như thế, quá tồi phải không
Anh giờ, hết đợi hết trông
Kiếp sau làm một, bóng hồng nhé em.

THƠ LỤC BÁT CHẾ: UỐNG CẠN ĐI BÀ

Thơ: Cảnh Phong

Thơ lục bát chế về các cụ già uống bia

“Nào mình uống cạn đi bà
Hết thì gọi tiếp họ ra rót liền
Nghĩ mà tôi lại muốn điên
Dâu con hỏng hết ngoan hiền gì đâu”
“Thôi bà chớ có buồn rầu
Con tôi mấy đứa được đâu mống nào
Lão chồng thì tuổi đã cao
Tháng trời chả thấy ổng vào hỏi thăm
Làm mình cứ phải âm thầm
Bực chồng mắng cả mấy thằng cháu hư
Sống cùng chồng vợ đứa tư
Dâu thì cũng láo cũng hư đó bà.”
“Sao giờ chúng lạ quá ta
Mẹ chồng mà có coi là gì đâu
Nhiều khi nghĩ đến lại đau
Về già ngỡ tưởng được đâu an nhàn”
“Lâu ngày mới gặp hỏi han
Thôi mình uống đã phàn nàn làm chi
Ở đời chẳng có mấy khi
Một hai ba cạn hì hì bia ngon.”

THƠ VUI CHẾ: THÁNH TĂNG

Thơ: Đâu Long

thơ chế Đường Tăng
thơ chế Đường Tăng (ảnh: internet)

Thí chủ sao lại ngồi đây
Đêm khuya vắng lặng sẽ đầy kẻ gian
Về đi ..dù có thi gan
Bần tăng chẳng thể mơ màng chuyện xưa
Anh giờ tên gọi thầy chùa
Tối ngày gõ mõ rồi chờ hoá duyên
Dù em khóc lóc lụy phiền
Dù em trách hận tình duyên không thành
Ta giờ chẳng có tóc xanh
Chỉ còn đầu trọc nên đành phải xa
Xin thí chủ đi về nhà
Bần tăng chẳng thể tiễn xa nữa rồi
Khi xưa ta nói cạn lời
Cầu xin thí chủ cả đời ta yêu
Hết lòng thờ phụng cưng chiều
Nhưng nàng phụ bạc ta điều đứt dây
Mấy lần ta đã leo cây
Định nhảy xuống đất cho lầy óc gan
Nhưng còn nặng nợ trần gian
Đành lòng nén lại mượn gian cửa chùa
Giờ đây tâm tịnh khác xưa
Chẳng còn vướng bận gió mưa dòng đời
Mặc ai than khóc ai cười
Lòng ta chỉ biết xưa rồi Điệp Lan
Ta theo gió hạc mây ngàn
Bỏ sau lưng những lời than vô thường
Ta nàng chẳng thể chung đường
Về đi nàng nhé đừng vương ..bụi tình
Nàng còn trẻ đẹp ngoan xinh
Đầy thằng nó chết đâu mình xác ta
Chúc nàng duyên mới mặn mà
Gối êm chăn ấm chuột sa …sang giầu..!!!
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Scroll to Top